Gốc Quê

Phiên bản đầy đủ: Bài thơ "Cô bắt làm văn tả Bà"
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Bài thơ "Cô bắt làm văn tả Bà" với hình ảnh bà "đi xe tay ga, tóc nhuộm ánh tím" vô cùng hài hước và khiến cư dân mạng thích thú. Bài thơ này được đưa lên bởi tác giả Hieu Orion chỉ sau 1 ngày đã thu hút được hàng nghìn lượt thích và bình luận của cộng đồng mạng.

[Hình: attachment.php?aid=5515]
Bài thơ "Cô bắt làm văn tả Bà" xôn xao dân mạng
Độc giả tỏ ra rất thích thú với hình ảnh người bà không giống như thường lệ. Bà trong thực tế biết "cưỡi xe ga ra đường, tóc nhuộm ánh tím" chứ không phải là hình ảnh bà "tóc bạc, răng rụng hay ăn trầu". Tuy nhiên, người bà ấy vẫn hết lòng yêu thương con cháu với "công việc bà vẫn ôm đồm, chăm lo con cháu sớm hôm không hề". Tuy nhiên, theo ghi nhận của tác giả, hình ảnh người bà trong thực tế như thế sẽ không được các giáo viên chấp nhận bởi tư duy dập khuôn, cứng nhắc. Bài thơ cũng là một cách nhìn hài hước của chính tác giả về cách dạy và học văn trong thực tế hiện nay. Chính điều này đã làm cho những bài văn của các em học sinh mất dần sự sáng tạo và không còn cảm xúc.
[Hình: attachment.php?aid=5516]
Sự khác nhau giữa ông trong thực tế và hình ảnh ông theo văn mẫu
Bài thơ "Cô bắt làm văn tả Bà" đang khiến cộng đồng mạng xôn xao

"Bà ngoại em vẫn chưa già
Chiều chiều bà cưỡi xe ga ra đường

Mắt bà vẫn rất tinh tường
Tóc nhuộm ánh tím soi gương mỗi ngày

Nhưng Bà em vẫn rất hay
Bà chăm con cháu luôn tay luôn mồm

Công việc bà vẫn ôm đồm
Chăm lo con cháu sớm hôm không nề

Hôm nay cô giáo ra đề
Bắt em phải tả viết về Bà em

Em tả giống hệt bên trên
Cô bắt viết lại - mắng thêm em rằng:

Đã Bà là phải rụng răng
Tóc phải bạc trắng như trăng trên trời

Bà cũng không được ăn chơi
Vì mắt phải kém và môi nhai trầu

Đã Bà là phải ngồi khâu
Không được ngồi hát Ka - Râu - Ô - Kề

Nhất là không được ghi đề
Tuyệt đối không được phóng xe ào ào

Em nghe chẳng hiểu thế nào
Em phải hỏi mẹ xem sao vụ này

Tả sai thì lại không hay
Tả đúng thì lại có ngày ăn roi

Kiểu này phải bảo mẹ thôi
Hay đổi Bà khác đúng lời của cô???"
Bảo ơi, đọc bài thơ "cô giáo bắt làm văn tả Bà" Cô Oanh thấy em học sinh tả đúng quá đi chứ, bây giờ BÀ "trẻ hoá" hơn xưa nhiều, đâu có tóc trắng như mây, mắt kém, miệng móm mém nhai trầu, lưng còng chân mõi, răng lung lay ...BÀ bây giờ đi xe tay ga, hay hát karaoke, răng ko rụng cái nào (vì nếu có hư cái nào đi trồng, chụp mão hết rồi) nên cười vẫn còn duyên, tóc vẫn còn đen, đôi khi chuyển sang màu nâu đất hay đen ánh tím mượt mà (do gội, nhuộm đó thôi) mà đôi khi còn trượt máng cao 30m, à còn nhảy đầm điệu nghệ nữa chứ....Tuy nhiên, người bà ấy vẫn hết lòng yêu thương con cháu với "công việc bà vẫn ôm đồm, chăm lo con cháu sớm hôm không hề" là ko thay đổi, đây là thiên chức của Phụ nữ.
Nhớ ngày xưa học tả chân về em bé, cha mẹ ông bà đều có khuôn mẫu, cô Oanh nhớ những câu như TRÁN CAO biểu lộ sự thông minh, khuôn mặt trái xoan sáng như trăng rầm, mắt tròn xoe như hột nhãn, má lún đồng tiền, eo đáy thắt lưng ong, hay lưng còng tóc bạc đi đâu cũng chống gậy, miệng móm mém nhai trầu....
Ngày nay cuộc sống hiện đại hoá, các học sinh tả chân về Bà mình thì cô giáo lại ko đồng ý với tư duy của học sinh tả về Bà mình ở nhà.
BÀ NGÀY NAY HIỆN ĐẠI HƠN XƯA
giờ mà cô thầy còn bảo học sinh tả luận theo khuôn mẩu quá là thua,> dq có những người bạn gái chức bà nhưng không phải lái @ mà lái xe hơi vù vù, tối đi dancing và spa ... thì bắt tả như mẩu sao mà học sinh tâm phục khẩu phục được.!!!!
URL chuyển đến