Gốc Quê
NHỮNG CHUYỆN NHỎ - Phiên bản có thể in

+- Gốc Quê (http://gocque.com)
+-- Diễn đàn: Phòng sinh hoạt (/forumdisplay.php?fid=4)
+--- Diễn đàn: Đọc (/forumdisplay.php?fid=6)
+--- Chủ đề: NHỮNG CHUYỆN NHỎ (/showthread.php?tid=1097)

Pages: 1 2 3 4 5 6 7 8 9


RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ - MyHang - 22-05-2013 11:02 AM

Trên Yahoo chỉ post hình hộp sữa , không biết nhân tiện quảng cáo sản phẩm hay sao đó
Nhưng qua Anh Hai sẽ khác và sinh động hơn . dễ đi vào lòng người hơn ,


RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ - dieuquang - 23-05-2013 11:58 AM

46/ NHỮNG VỎ LON BIA

[Hình: attachment.php?aid=5677]

Hôm ấy, đón một đối tác làm ăn, ở cổng khách sạn. Gã xuất hiện, kèm theo nửa thùng bia Ken. Chúng tôi gọi một chiếc xích lô đi chung và cho xe chạy lòng vòng quanh thành phố để tham quan... Tốc độ của chiếc xích lô dường như kém xa tốc độ uống bia của gã đại gia tỉnh lẻ này. Thoáng chốc, gã đã nốc xong 5 lon bia vào bụng, cộng thêm 1 lon tôi uống nữa là 6. 6 cái vỏ lon bia nằm lăn lóc dưới chỗ để chân. Gã gục gù nhìn chỗ vỏ lon bia, qua mỗi chỗ xóc, nó lại xô vào nhau xào xạo rất khó chịu. Gã muốn quẳng chúng xuống đừơng. Bàn tay hộ pháp của gã lần lượt xỏ 5 lon bia vào 5 ngón, còn lon cuối cùng thì kẹp ở giữa, nom gã như một anh hề. Chiếc xích lô chạy chầm chậm. Sát bên lề đường có một đống rác. Gã nhoài người, để ném những vỏ lon về phía đó...
Tình huống bất ngờ xảy ra, một chiếc xe đạp đi sát lề đường tình cờ vượt lên vào đúng thời điểm đó. Bàn tay gã với những vỏ lon bia vung lên suýt quệt vào lưng người đi xe đạp. Bác lái xích lô kêu ối ối và cho xe lách ra. Chiếc xe đạp phanh gấp và người phụ nữ đạp xe chạt hẳn chân xuống đường.
- Trời ơi, suýt nữa ném vào mặt người ta rồi còn gì!
Chị kêu lên, cả gã và tôi đều ngượng ngùng ngoái cổ lại. Chị phụ nữ trên xe không việc gì. Chị lật chiếc nón lên và lại lên xe đạp đi tiếp. Chiếc xích lô lại lăn bánh chầm chậm. Gã lại loay hoay muốn ném nữa. Lần này thì gã đã cẩn thận hơn, nhưng chiếc xe đạp vẫn đi rất gần ở đằng sau. Tôi nhắc bác xích lô là đạp dấn lên, và áp sát vào lề đường cho gã ném. Bên đường lại có một đống rác nữa. Gã vung tay định ném thì tôi lại nghe thấy tiếng phanh kít, và tiếng chân chạt xuống lề đường. Tệ thật. "Cẩn thận chứ", tôi bảo gã. Rồi quay sang nhắc bác xích lô "Cho người ta vượt trước đi". Nhưng không hiểu sao, chiếc xe đạp phía sau mãi vẫn không vượt lên được. Phải cầm lâu những lon bia, tay gã bắt đầu đau, bất chấp sự can ngăn của tôi, gã nhắm mắt ném bừa cả 6 cái vỏ lon bia xuống đường.
Kít, kít, bịch bịch... Tiếng phanh xe rất gần, và tiếng chân người đập xuống nền đường. Tôi ngoảnh lại, chiếc xe đạp đã đứng khựng và chị phụ nữ xoài chân xuống đường, chiếc nón úp sấp xuống mặt. "Khổ không cơ chứ", tôi thầm nghĩ. May quá, chị không bị ngã, chị lật lại cái nón và cố giữ chiếc xe đạp khỏi chúc đầu xuống rãnh nước. Tôi nhảy xuống xe, chạy đến. Chị rút ra một cái móc sắt như móc cua. "Định phang mình chắc". Không. Nhìn thấy tôi, bất ngờ chị nhoẻn cười "Có mấy lon bia mà mấy anh này dền dứ mãi, không ném xuống cho người ta nhặt - vừa nói chị vừa giờ cái móc để móc những lon bia lại gần - để người ta phải đi theo mỏi cả chân!".

Cuộc sống xã hội là thế !!!


RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ - dieuquang - 23-05-2013 12:08 PM

47/ VAI PHỤ

[Hình: attachment.php?aid=5680]

Có một người diễn viên già đã về hưu và sống độc thân. Mùa hạ năm ấy ông tìm về một làng vắng vẻ ở vùng núi, sống với gia đình người em là giáo viên cấp I trường làng.

Mỗi buổi chiều, ông thường ra chơi nơi bãi cỏ vắng lặng ngoài thung lũng. Ở đây, chiều nào ông cũng thấy một chú bé ra ngồi đợi đoàn tàu chạy qua thung lũng, trước khi rẽ vào những vách đá đến phía ga trên.

Chú bé hồi hộp đợi. Đoàn tàu phủ đầy bụi đường với những toa đông đúc hành khách như một thế giới khác lạ, ầm ầm lướt qua thung lũng. Chú bé vụt đứng dậy, háo hức đưa tay vẫy, chỉ mong có một hành khách nào đó vẫy lại chú. Nhưng hành khách - mệt mỏi vì suốt một ! ngày trên đường- chẳng ai để ý vẫy lại chú bé không quen biết.

Hôm sau, rồi hôm sau, hôm sau nữa, hôm nào ông già cũng thấy chú bé ra vẫy và vẫn không một hành khách nào vẫy lại. Nhìn nét mặt thất vọng của chú bé, tim người diễn viên già như thắt lại. Ông nghĩ: "Không gì đau lòng bằng việc thấy một em bé thất vọng, đừng để trẻ con mất lòng tin ở đời sống, ở con người."

Hôm sau, người em thấy ông giở chiếc vali hoá trang ra. Ông dán lên mép một bộ râu giả, đeo kính, mượn ở đâu một chiếc áo veston cũ, mặc vào rồi chống gậy đi. Ông đi nhờ chuyến xe ngựa của trạm, lên tàu đi ngược lên ga trên. Ngồi sát cửa sổ toa tàu, ông thầm nghĩ: " Đây là vai kịch cuối cùng của mình, cũng như nhiều lần nhà hát thường phân cho mình, một vai phụ, một vai rất bình thường, một hành khách giữa bao hành khách đi tàu..."

Qua cái thung lũng có chú bé đang đứng vẫy, người diễn viên già nhoài người ra, cười, đưa tay vẫy lại chú bé. Ông thấy chú bé mừng cuống quít, nhẩy cẫng lên, đưa cả hai tay vẫy mãi.

Con tàu đi xa. Người diễn viên già trào nước mắt cảm động hơn bất cứ một đêm diễn huy hoàng nào ở nhà hát. Đây là vai kịch cuối cùng của ông, một vai phụ, một vai không có lời, một vai không đáng kể nhưng đã làm cho chú bé kia vui sướng, đã đáp lại tâm hồn chú bé và chú sẽ không mất lòng tin ở cuộc đời.


RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ - dieuquang - 25-05-2013 09:53 AM

48/ TRÁI TIM, BỘ ÓC , CÁI LƯỞI

[Hình: attachment.php?aid=5701]

Một ngày kia, trái tim, bộ óc và cái lưỡi đồng ý với nhau sẽ không bao giờ
nói những lời đơn sơ bé nhỏ nữa.
Trái tim: "Những lời đơn sơ nhỏ bé chỉ làm bận rộn ta thôi. Chúng làm cho
ta trở nên yếu đuối. Sống trong thời buổi này, trái tim phải trở nên cứng rắn,
cương quyết chứ không thể mềm nhũn dễ bị xúc động được."
Bộ óc đồng tình: "Vâng, đúng thế, thời buổi này chỉ có những tư tưởng cao
siêu, những công thức tuyệt vời, những chương trình vĩ đại mới đáng cho bộ
óc suy nghĩ tới. Những lời đơn sơ nhỏ bé chỉ làm mất thời giờ, mà thời giờ
là vàng bạc."
Cái lưỡi nghe trái tim và bộ óc nói thế không khỏi hãnh diện và tự cảm thấy
mình trở nên rất quan trọng, mặc dù cái lưỡi chỉ là bộ phận bé nhỏ của thân
thể. Vì thế lưỡi cũng nhất trí: "Hai anh quả thật đã đạt được tột đỉnh của sự
khôn ngoan. Nếu hai anh nghĩ thế thì kể từ nay tôi sẽ chỉ nói những từ cao
siêu, những câu văn hoa bóng bẩy, những bài diễn văn sâu sắc hùng hồn."
Kể từ dạo ấy, trái tim chỉ gửi đến lưỡi những lời nói cứng cỏi, bộ óc chỉ sản
xuất và gửi xuống lưỡi những tư tưởng cao siêu và lưỡi không còn nói
những lời đơn sơ nhỏ bé nữa.
Thời gian trôi đi. Mặt đất trở nên tẻ nhạt như cảnh vật vào mùa đông : không
một chiếc lá xanh, không một cánh hoa đồng nội và lòng người cũng trở nên
chai đá như những tháng hè nóng bức.
Nhưng những ông già bà cả vẫn còn nhớ những lời đơn sơ nhỏ bé. Đôi lúc
miệng họ vô tình bật nói ra chúng. Lúc đầu họ sợ bị bọn trẻ chê cười. Nhưng
kìa, thay vì chê cười, những lời nói đơn sơ nhỏ bé lại được truyền từ miệng
này sang miệng khác, từ bộ óc này sang bộ óc khác, từ trái tim này qua trái
tim nọ. Cuối cùng chúng xuất hiện như những đóa hoa phá tan lớp băng
tuyết giá lạnh để vươn cao làm đẹp cho đời.


RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ - dieuquang - 25-05-2013 10:02 AM

49/ HẢY SỐNG NHƯ NHỮNG BONG HOA

[Hình: attachment.php?aid=5702]

Mọi sự khởi đầu khi hạt giống được gieo trên đất. Dù muốn dù không, bạn cũng có mặt trên đời. Rồi như hạt giống ngày càng lún sâu, bám chặt đất như nền tảng, hấp thụ tinh hoa; con người cũng cắm sâu trong cội nguồn, trong một không gian và thời gian nhất định, tiếp thu văn hoá và truyền thống, lớn lên với tất cả những gì thân quen bao bọc, đất không là đất lạ, đời cũng không xa lạ với người.
Trong lòng đất hạt giống âm thầm mọc, từ tối tăm vươn ra ánh sáng, đẩy bao chướng ngại, bao gò bó chật hẹp để góp mặt với đời. Nó ngỡ ngàng khám phá ra thế giới chung quanh và bầu trời rộng lớn, thấy rõ tầm vóc bé nhỏ, yếu đuối và giới hạn của mình, nhưng vẫn tin tưởng vì có niềm hy vọng và sức sống bên trong, luôn luôn thôi thúc mình triển nở, cho tới ngày thành đạt khai hoa.
Cây trước lúc đơm hoa, còn chịu bao cắt tỉa đớn đau để nên hoàn thiện, nhận lãnh sự bổ sung của bao phân tro, nước tưới để vươn cao và đứng thẳng trong đời. Con người cũng vậy: nhờ giáo dục của gia đình, học đường và xã hội, cùng nỗ lực bản thân, bạn đã loại bỏ bao nết xấu, cắt tỉa bao cá tính gây phiền toái, chặt đi bao vướng bận thừa thãi, bao lo toan vụn vặt để sống thành toàn. Bạn cần cả những câu khen ngợi lẫn những lời phê bình chỉ trích đúng đắn để lớn lên, bạn cần gió lay để biết mình đang đứng vững và cố cắm sâu hơn trong đất sống, bạn cần ngày nắng để sống cứng cát và cũng cần đêm về để nghỉ ngơi lại sức. Bạn cần gia đình, bạn bè bên cạnh để nương tựa trong mưa gió cuộc đời. Vào một buổi sáng đẹp trời nào đó, bạn đã là một bông hoa.
Bông hoa sống rất tự nhiên, nó mở lòng đón nhận tất cả: sương mai, ánh nắng, gió xuân, mưa lũ, và cả đêm đen; không tham lam, không kiểu cách, không phàn nàn, không hãi sợ. Với tất cả vẻ đẹp duyên dáng, bông hoa biết mình hiện diện là hiện diện cho đời. Người ta dùng hoa làm ngôn ngữ trong niềm vui cũng như trong nỗi buồn, nói lên tâm hồn, ý nghĩ:
Hoa hồng biểu tượng cho tình yêu, hoa huệ tượng trưng cho sự khiết tịnh, hoa sim tím nhắc đến lòng chung thuỷ… Nếu bạn sống như một bông hoa, bạn thật có ý nghĩa đối với người khác, đem lại niềm vui, sự an ủi, nâng đỡ người khác. Bông hoa thấy mình giá trị vì đã làm cho đời có giá trị: dấu chỉ tình yêu, tình thân thiện, nét thẩm mỹ… Bông hoa nào còn muốn gì hơn?
Cùng tươi nở trong một khu vườn, mỗi bông hoa có một vẻ đẹp, một hương thơm, nên không so sánh mình với những bông hoa khác: hoa hồng không ganh tị với màu vàng rực rỡ của hoa cúc, hoa dạ lý không khoe mình ngát thơm hơn hương của hoa quỳnh. Chúng dễ chung sống với nhau vì chấp nhận đứng bên cạnh nhau, vì biết mình có thể bổ túc cho nhau để vườn hoa là vườn hoa muôn sắc. Vườn hoa càng lớn, càng nhiều loại hoa, thì như càng đẹp và càng nhiều khách muốn ngắm nhìn. Kìa những hội hoa xuân với muôn hồng nghìn tía, bạn muốn là bông hoa lẻ loi một mình hay thấy cần phải dấn thân trong ngày lễ hội chung?
Bông hoa nở rộ thật vô tư, chẳng bao giờ kênh kiệu khất lần, hay hờn dỗi để mãi khép kín. Rồi khi đã tươi nở, hoa không quan tâm đến việc được nâng niu, nhìn ngắm hay không. Và nhỡ ra có bị bóp nát, hoa vẫn toả hương thơm trên tay người đã vò xé mình. Bông hoa như không biết đến giận dữ, trả thù, cho dù có bị thiệt thòi cũng vẫn hành động theo hướng tích cực. Bạn cũng vậy, tôi không biết có bao nhiêu khinh thường đã làm bạn tủi hổ, bao nhiêu bất công mà bạn đã âm thầm gánh chịu, có bao nhiêu nước mắt bạn đã đổ ra trong đau khổ, có bao oan ức đắng cay mà bạn đã phải cắn chặt môi… Nhưng tôi có thể biết được sự hiện diện và tấm lòng quảng đại của bạn khi cảm được hương thơm. Dù sao, những vấp ngã đã làm bạn thêm vững bước, những mất mát làm bạn thêm quý những gì đang có, những đau buồn làm bạn thêm trân trọng giữ gìn niềm vui dù nhỏ bé nhất, những thử thách rèn bạn thêm kiên nghị, những xúc phạm dạy bạn tập tha thứ, những thù ghét mời gọi bạn sống yêu thương. Chẳng có gì làm khó được bạn giữa một cuộc đời đang cần những con người chân chính như bạn, những bông hoa dám sống để toả hương thơm cho người.
Đời người như hoa nở, kiếp hoa đôi khi thật giống kiếp người, một số kiếp không được đo bằng thời gian mà bằng giá trị sống. Bông hoa kia dù biết sẽ “sớm nở tối tàn” vẫn cứ ngang nhiên tươi nở, trao tặng vẻ đẹp và hương thơm, được ngần nào thì hay ngần nấy, với tất cả khả năng và sức lực của mình. Bạn cũng vậy, hãy cống hiến cho đời tất cả những gì bạn có với tấm lòng yêu thương. Trên đất sống của mình, hãy cho những người chung quanh những điều tốt đẹp nhất. Cuộc sống sẽ dễ chịu biết bao khi có nhiều hoa đẹp toả hương thơm, khi có những người quyết sống như những bông hoa trong vườn hoa muôn sắc màu của nhân loại, để trao ban cho thế giới những giá trị nhân bản huy hoàng.


RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ - dieuquang - 25-05-2013 10:10 AM

50/ NHẬN VÀ CHO

[Hình: attachment.php?aid=5703]

Cuộc đời là xã hội, là cộng đồng, nghĩa là không ai lại không phải ít nhiều nhờ vả nhau – dù trực tiếp hay gián tiếp. Không ai có thể sống như một ốc đảo, mà luôn có những mối quan hệ và những hệ lụy theo một quy luật tất yếu của cuộc sống.
Trong quan hệ đó, mỗi người có một nhân sinh quan riêng nhưng luôn hợp thành một tổng thể cộng đồng. Như vậy, cần có tình đồng loại thực sự. Con người vốn dĩ yếu đuối nên rất cần sự cảm thông và tha thứ không ngừng. Sống chân thành và hài hòa với nhau là hạnh phúc được nhân đôi: Cho lẩn nhau.

Nhưng, để được NHẬN thì phải biết CHO trước. Tất nhiên phải biết mở lòng ra như cuốn sách để người khác “đọc” mà cùng quan tâm lẫn nhau.
Dĩ nhiên không ai trên đời có thể hiểu hết nhau – dù trong mối quan hệ nào. Có chăng là hiểu một đôi phần trong lĩnh khía cạnh nào đó. Cố gắng hiểu người chứ đừng đòi người hiểu mình nhiều quá. Vả lại, ai cũng có “khoảng riêng” bất khả xâm phạm. Biết vậy để tự trọng và tôn trọng nhau đúng mức. P. Gerandy (Mỹ) phân tích: “Chỉ cần hơi giống nhau là có thể hiểu nhau, nhưng cần phải hơi khác nhau để có thể mến nhau”.

Biển luôn vỗ sóng vì lòng biển thẳm sâu, chứa nhiều châu báu. Những con người đau khổ và gian nan là những người đầy kinh nghiệm. Nhưng thế nào là quan tâm đến nhau? Có thể dùng ngôn ngữ, cử chỉ, động thái, ánh mắt, nụ cười,… để thể hiện. Quan tâm đến nhau là điều cần thiết trong mọi mối quan hệ. Thiết tưởng, dưới đây là các “khởi điểm” để tạo mối quan thiết tốt đẹp và bền vững:
1.Có thể viết thư, gởi thiệp, tặng hoa hoặc quà để chúc mừng vào những dịp đặc biệt như sinh nhật, lễ, tết, cưới hỏi, thi đậu, thôi nôi, tân gia, ngày 8-3, ngày tình yêu (Valentine’s Day, 14-2),… Trên thế giới còn có những ngày khác như Ngày Ông Bà (Grandparents’ Day, Chúa nhật thứ nhất sau lễ Lao động), Ngày Thân Mẫu (Mother’s Day, Chúa nhật thứ nhì của tháng Năm), Ngày Thân Phụ (Father’s Day, Chúa nhật thứ ba của tháng Sáu) dành cho con cháu tỏ lòng thảo hiếu đối với Ông Bà và Cha Mẹ mình.
2. Thi thoảng, nếu có thể thì thường xuyên điện đàm, nhắn tin, thăm viếng,… kẻo “xa mặt cách lòng”.
3. Luôn biết sử dụng tiếng “xin lỗi”, “cảm ơn” và “làm ơn…”, dù đi mua hàng, hỏi đường, hỏi giờ,…
4. Biết sẵn sàng giúp đỡ nhau khi cần (an ủi, động viên, khen ngợi, chân thành sửa lỗi…). Một người tốt là người có mặt đúng lúc, và là người dám làm trái ý cả trăm lần chỉ vì muốn tốt cho chúng ta.
5. Xởi lởi, trung thực, chân thành tâm sự để chia vui sẻ buồn, cả thành công lẫn thất bại trong cuộc sống để cùng dìu nhau đi.
Nhưng đôi khi cũng cần biết “phớt tỉnh Ăng-lê” (kiểu người Anh) để không “xoi mói” đời tư người khác.

Sống tốt khó hay dễ tùy mỗi người. Ai có cá tính mạnh là có tính cách đặc biệt “khác người”. Có thể bị hiểu lầm, nhưng một khi hiểu ra thì người ta càng nể phục. Hãy sống theo “chiều sâu”, đừng sống theo “chiều dài”, và hãy cứ là chính mình chứ đừng để tính cách bị “lai căng”.
Biết quan tâm đến người khác là một cách sống tốt, điều mà không ai lại không muốn, và giúp người khác cùng sống tốt. Văn hào Victor Hugo nói: “Tôi thích trở thành người nổi tiếng, vì đó là hạnh phúc. Nhưng tôi muốn trở thành người hữu ích, vì đó là nghĩa vụ”.


RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ - Hoang Oanh - 28-05-2013 01:58 PM

Những chuyện nhỏ mà ko nhỏ đâu, đọc và suy gẫm cho ta bao điều hay về cuộc sống.
Cảm ơn anh hai thiệt nhiều


RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ - dieuquang - 29-05-2013 11:29 AM

51/ CTRL -ALT -DEL

[Hình: attachment.php?aid=5722]
Ctrl - Alt - Del

- Những người biết sử dụng vi tính chúng ta đều biết có tổ hợp phím Ctrl-Alt-Del có tác dụng khởi động lại máy. Đôi khi trong cuộc sống ta cũng muốn “khởi động” lại một khoản thời gian đã qua để có thể sửa chữa những sai lầm hay làm một điều mình chưa làm được. Nhưng chúng ta cũng biết rằng, cuộc sống không phải là một chiếc máy tính và những gì đã qua là không thể lấy lại được. Nhưng như thế không có nghĩa rằng cuộc sống không có 3 phím quý báu ấy.


- Control: Hãy biết điều khiển suy nghĩ, hành động ở mọi trường hợp để không phải hối hận vì những gì đã gây ra.

- Alternate: Phải biết luân phiên giữa tiếng cười và nước mắt. Cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ, nhưng phải nhớ rằng “sau cơn mưa trời lại sáng”

- Delete: Hãy xóa bỏ những ý nghĩ tiêu cực, những định kiến hẹp hòi và tất cả những gì ngăn trở làm việc cùng mọi người. Nhiệt tình và hợp tác sẽ là chìa khóa để vươn tới thành công.
Như vậy, chỉ cần biết kết hợp 3 phím quý giá này, sẽ chẳng bao giờ phải ước có thể khởi động lại cuộc sống của mình.

Ba phím quý giá này, chúng có ở mọi nơi không có máy tính.


RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ - MyHang - 29-05-2013 01:47 PM

Giá trị cuộc sống

[Hình: attachment.php?aid=5723]

[Hình: attachment.php?aid=5724]

[Hình: attachment.php?aid=5725]

[Hình: attachment.php?aid=5726]

[Hình: attachment.php?aid=5727]


RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ - baothai - 30-05-2013 01:07 AM

Người Mỹ thường hay áp dụng nguyên tắc Ctrl-Alt-Del trong cuộc sống của họ. Những người không may làm ăn thua lỗ và mang nợ ngập đầu. Cuộc sống coi như bế tắc. Nhưng nguyên tắc Ctrl-Alt-Del cùng với những trợ giúp của các công ty tài chánh, hay chính phủ đã giúp họ lấy lại được thăng bằng cuộc sống, dĩ nhiên là không bằng như ngày xưa, và họ phải mất ít nhất là 10 năm để lấy lại những gì đã mất. Đó là một lối sống hay mà ít người Việt chúng ta, vì sĩ diện, và vì gia đình họ tộc, làm được. Chúng ta thường rơi vào hiện tượng Quân Tử Tàu, hay vướng phải bệnh Sĩ, vì vậy khi gặp vướng mắc về cuộc sống, nhất là về vấn đề tài chính, thì chúng ta khó có thể chấp nhận được, và vì thế thường dẫn đến bi kịch gia đình.