THU THẬP từ MÙA COVID THÁNG 5/21
|
06-07-2021, 12:42 PM
(Được chỉnh sửa: 07-07-2021 04:19 AM bởi dieuquang.)
Bài viết: #1
|
|||
|
|||
THU THẬP từ MÙA COVID THÁNG 5/21
COPY LẠI XEM LÀ VẾT HẰN ĐẶC BIỆT CHO tp SAIGON
SAIGON CỦA TÔI Saigon của tôi chưa bao giờ biết quỵ Ngả lăn kềnh, lại tự đứng lên Bao giông tố, Saigon đã trải Hà cớ chi một đợt ốm phải phiền. Saigon của tôi chưa bao giờ đánh tiếng Ngại phiền láng giềng, sợ nẫu ruột anh em Dẫu có lúc đầy bão giông, khốn khó Saigon tự cường, Saigon vẫn hiên ngang. Saigon của tôi, Giông bão vẫn trung cang Dù đau thắt, chưa bao giờ thắc mắc: "Cả nước đau, Saigon luôn có mặt Nay gian nguy thủ túc nơi nào?" Saigon của tôi Gian khó sá là bao Càng sóng lớn lại càng thêm mạnh mẽ Cho ngày mai Saigon trở khỏe, Vẫn ngọt ngào và vẫn bao dung. Saigon của tôi rồi sẽ lại sáng bừng Lại gồng gánh, giúp đệ huynh thủ túc Để từng phút, Saigon luôn túc trực Khi bạn bè cần, làng xóm lâm nguy. Nhà thơ Đặng Tường Vi hiện đang sinh sống tại Pháp đã hồi hộp chia sẻ những những cảm xúc của mình, mong cho dịch chóng qua để TP HCM sớm quay lại cảnh thanh bình, mọi người được thưởng thức cà phê vỉa hè... Thơ chị viết theo cấu trúc 1-2-3 bằng 2 thứ tiếng Việt-Pháp. 1- ĐỒNG HỒ SINH HỌC LÀM TÔI TỈNH GIẤC Tôi mở báo ra xem, hôm nay Covid về đâu? Sinh trưởng thế nào? Đi qua bao thôn xóm? Tôi đếm từng con số bệnh nhân Chủng biến thể, biểu đồ hình sin leo dốc, mặt tôi đổi sắc Một nỗi buồn không tên... tôi là người Gò Vấp. L’HORLOGE BIOLOGIQUE ME TIENT ÉVEILÉ Feuilletant les nouvelles au quotidien, où en est-il, l'abominable covid? Comment grandir? De village en village à la croisée des chemins Ô combien de patients en nombre incontrôlable À une échelle grimpant en flèche, mon visage bifurque à couleur de l'eau pâle Une tristesse sans nom. Je suis de Go Vap. 2/ SÀI GÒN ỐM KHÔNG CAFE VỈA HÈ Không ẩm thực, không trà tam rượu tứ Trái tim Sài Gòn mệt chờ phục hồi, chờ năng lượng mới Sài Gòn kiêu sa như cô gái trẻ mãi không già Lần đầu ốm, không hẹn hò, lặng im nghe đất thở Quý ngày bình yên nụ cười nắng trong, tô vàng áo lụa. Ô SAIGON EST SOUFFRANT, VIDANT SES TERRASSES DES HOMMES Une misère au coeur des gens.Ni vin, ni thé, ni café. Saigon ait son coeur dans toute sa sombreur. Mais Saigon toujours là, debout haut de ses talons attend son heure prête de reconquête Saigon pays de gloire escompte toujours sa renaissance, elle est tout comme une fille intemporelle de sa beauté angélique Malade pour la première fois, pas de rendez-vous, écoutant silenciesement la terre respirer Ce, chérissez-vous les gens avec sérénité une journée amplement ensoleillée dans sa robe belle de soie est. 3/ LÁNG GIỀNG BỖNG QUÁ XA XÔI Phong tỏa, kéo khoảng cách không gian dài vô tận Facebook và láng giềng, tuy xa mà gần, tuy gần mà xa Con người gắn liền mạng ảo, hạnh phúc nói cười, nhân đôi Cổng thông tin bao trùm trái đất, tình như máu mủ Không tay bắt mặt mừng nhưng không ngừng chia sẻ. LE VOISIN EST DEPUIS SI LOINTAIN Blocus, étends l'espace à l'infini Facebook et voisins, bien que loin mais proche, bien que proche mais loin Les humains sont attachés à un réseau virtuel, parlant et riant joyeusement, doublant Le portail d’information couvre la terre, l’amour familiale Sans joyeuse poignée de main mais n'arrête pas de partager. 4/ AI CÓ THẤY LỢI DANH CHÌM NỔI? Bọt bóng căng tròn, bọt bóng vỡ tan Mây lang thang, gió phiêu lãng, đời tròn tấc gang Mở rương tài sản đổi lấy chiếc vé hồi sinh Bác sĩ lắc đầu, thần dược không người bán, tuyệt vọng Rương tài sản rơi, đôi tay buông thõng, lợi danh về trời. PLEURENT LA CÉLÉBRITÉ ET LA RICHESSE Rondes les bulles et noires brisées Nuages errants, vent aventureux, que la vie est un cercle rond Déverrouillage la richesse et célèbrité en soi les supplier une source de résurrection Le savant crie au désespoir. Ô ciel, la potion magique est introuvable Le coffre au trésor est tombé, les mains se sont relâchées et la célébrité est allée au ciel. 01/06/21 KHI SAIGON BỊ THƯƠNG Tôi thấy rất ít cánh tay của mọi miền chia sẻ Thành phố những ngày này có nhiều sức mẻ Thân thể con hổ cường tráng, quật cường kia cũng có lúc đứ đừ Trong ánh nhìn nhiều người Sài gon đủ đầy thừa thải có dư Là mặc định làm anh phải dang tay nâng đở Khi miền Trung mưa lũ kéo về sạt lở Thì anh lớn Sài gon phải chở nặng sớt chia Khi miền Bắc bão chìm trong rét lạnh đêm khuya Saigon cũng phải đầm đìa góp sức Nhưng rồi những ngày thành phố này da sần lên đau nhức Rất ít những cánh tay đưa lên Đó không phải là lý do để biện hộ Mà chỉ vì thấm sâu trong bộ nảo, trong tâm hồn loang lổ Người ta mặc định nghĩ rằng mình làm em chỉ nhận Cho đi ...là thứ không cần Con rồng nào rồi cũng có lúc phải bong gân Cần ngơi nghỉ, cần vuốt ve chăm sóc Cần thấu hiểu, sẽ chia sau một đời cực nhọc Để mà ủi an Những ngày này tôi nhìn Saigon Thành phố vắng lổ loang Nhìn thấy bạn bè tôi dần đuối sức Nhìn thấy...chỉ cần biết hiểu biết thương là đau nhức đủ ủi an rồi SAIGON ,Thành phố sẽ vượt qua SẼ LẠI VƯƠN VAI GÁNH GỒNG CHO HẾT THẢY (bài thơ của một bạn ngành y tp Saigon cho chút bùi ngùi cảm thán khi nghỉ tp ta khác chi anh bạn siêu đại cường chỉ có thể tự mình chống chọi ....khi gặp khó khăn, nhưng hy vọng sẽ trở lại giống như anh ấy)) |
|||
|
Đang xem chủ đề này: 1 Khách