Đánh giá chủ đề:
  • 0 Votes - 0 Average
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
NHỮNG CHUYỆN NHỎ
30-05-2013, 02:59 PM
Bài viết: #81
RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ
52/ CÁM ƠN CUỘC SỐNG

[Hình: attachment.php?aid=5729]

*Nếu bạn thấy đêm nay khó ngủ - Cứ nghĩ đến những kẻ không nhà chẳng nệm ấm chăn êm.

*Nếu bạn gặp một ngày tồi tệ nơi làm việc - Hãy nghĩ đến những người đã mấy tháng nay không tìm được việc làm.

*Nếu bạn chán nản vì mối quan hệ xấu đi - Hãy nghĩ tới những kẻ không bao giờ biết hương vị của thương yêu và được người yêu thương lại.

*Nếu bạn buồn phiền vì thêm một cuối tuần vô vị trôi qua - Hãy nghĩ tới những người phụ nữ quẫn bách, quần quật cả ngày, suốt tuần không nghĩ, chỉ mong kiếm được chút tiền còm nuôi mấy miệng ăn.

*Nếu bạn hỏng xe dọc đường, phải cuốc bộ vài dặm mới tìm ra được người giúp đở - Hãy nghĩ tới những ai liệt cả đôi chân, luôn khao khát được bước đi như bạn.

*Nếu bạn cảm thây đời mình bị mất mát và băn khoăn về ý nghĩa kiếp người - Xin bạn hãy biết ơn cuộc sống vì có nhiều người đã không được sống hết tuổi trẻ của mình để có những trải nghiệm như bạn.

*Nếu bạn cảm thấy mình là nạn nhân của những ai hay cay nghiệt, dốt nát, nhỏ nhen, nghi kỵ - Hãy nhớ rằng việc đời có khi còn tệ hại hơn thế rất nhiều.


File đính kèm Thumbnail(s)
   
THANK YOU
[-] dieuquang được 1 thành viên cám ơn cho post này:
Hoang Oanh (05-06-2013 09:42 AM)
30-05-2013, 03:33 PM
Bài viết: #82
RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ
53/ HẠNH PHÚC DƯỚI CHÂN

[Hình: attachment.php?aid=5733]

Trên thảo nguyên bát ngát, Cây và Cỏ luôn ở bên nhau, đồng hành và thân thiết. Ngọn cỏ non đẹp dịu dàng như một nàng thiếu nữ đang uốn mình mềm mại với chiếc áo dài tha thướt xanh màu ngọc biếc, giản đơn và quyến rũ… Cây cao lớn, sừng sững tựa một chàng trai lực lưỡng đang vươn những cánh tay dài chắc chắn, trải rộng tán lá khỏe mạnh ra xung quanh như bao bọc, chở che, như ôm lấy Cỏ vào lòng. Đầm ấm …

Cuộc sống cứ thế lặng lẽ trôi. Đến một ngày trời xanh hửng nắng, gió mát vi vu thổi, những áng mây trắng trôi bồng bềnh, phiêu lãng ở trên cao. Cây mơ màng, đưa mắt ngước nhìn lên phía những vì sao và nghĩ: “Đẹp quá, nơi đó phải chăng là thiên đàng?”. Cây quyết định sẽ đi đến đó, quyết định rời bỏ ngọn Cỏ, vươn cao mình lên phía những vì sao.

“Anh đi đâu vậy ?” - Cỏ cất tiếng hỏi khẽ.

“Tôi đi tìm những vì sao hạnh phúc” - Cây lạnh lùng đáp và cất bước ra đi. Cỏ im lặng nhìn theo, cúi đầu không nói. Cỏ ở lại một mình nơi triền đất thảo nguyên rộng lớn, còn Cây thì ngày càng vút cao và những cành lá ngày càng vươn xa. Bởi vì Cây mong một ngày đi đến bầu trời cao. Bởi vì Cây mơ ước một ngày được gặp các vì sao ngời sáng

Khoảng cách của Cây và Cỏ cũng ngày càng xa hơn…

Cuộc sống lặng lẽ trôi đi. Cho đến một ngày, Cây đã trở thành bậc đại thụ sừng sững giữa thảo nguyên bát ngát nhưng vẫn chưa với được những vì sao cho riêng mình… Cỏ cũng không còn màu xanh nữa mà trở nên vàng úa, và lặng lẽ ở phía dưới cây cao.

Cây bắt đầu mệt mỏi nhận ra rằng mình không thể đi đến cái nơi bản thân vẫn cho là thiên đường hạnh phúc. Cây hối hận nhìn xuống phía dưới. Cỏ vẫn ngồi đó, vẫn đang vui đùa với những cánh hoa, vẫn đang thướt tha cùng muôn loài bướm.

Cây chợt cảm thấy nuối tiếc, hối hận khi hiểu: Hạnh phúc chính là điều mà Cây đã từng có và đánh mất. Cây buồn, nỗi buồn không thể nói cùng ai…

"Cây ở trên đó thế nào?” - Một ngày Cỏ cất tiếng hỏi thăm.

“Mọi thứ ở đây đều tốt. Được làm bạn với Gió và nghe tiếng chim hót líu lo. Cuộc sống muôn màu và rất là vui vẻ” - Cây ngẩng cao đầu trả lời ngọn Cỏ.

“Vậy là Cây đã tìm thấy những vì sao hạnh phúc ?” - Cỏ nhìn Cây hỏi tiếp.

Cây gật đầu đưa mắt nhìn Cỏ rồi khẽ mỉm cười quay đi, ngẩng cao đầu hướng về phía các vì sao lơ đãng. Không phải vì Cây muốn tiếp tục đi tìm hạnh phúc mà đơn giản, Cây đang cố tránh một ánh mắt nhìn. Vì Cây đang nói dối! Vì Cây biết mình cô độc. Vì Gió chỉ đến rồi Gió lại đi. Gió bỏ Cây ở lại và lả lơi thổi mãi chứ không bao giờ dừng lại. Và Chim cũng vậy, Chim không thể ở đó hót mãi cho Cây nghe.

Cây biết Cây là kẻ cô đơn nhưng cái bản tính kiêu căng vốn có đã không cho phép Cây hạ độ cao, thừa nhận sự nuối tiếc. Cây sợ phải xấu hổ, sợ tỏ ra mình yếu đuối. Vì thế, Cây mãi ngẩng cao đầu và không chịu nhìn xuống…

Cuộc sống lại lặng lẽ trôi đi… Cho đến một ngày, Bão đến! Cây đương đầu chống chọi. Bão gào rú, Cây ngả nghiêng rung chuyển. Bão thổi mạnh, Cây bật gốc lung lay. Bão cười, Bão đẩy nhẹ, Cây ngã xuống đổ gục, nằm yên trên thảo nguyên lạnh lẽo… Cây kiệt sức, lịm đi.

Hôm sau Bão hết, trời xanh lại hừng sáng. Cây mở mắt nhìn lên, bầu trời xa vời vợi, nhưng màu xanh của Cỏ thì lại thật gần, và ấm áp.

Cây chết, cỏ mọc xung quanh. Một thời gian sau nơi cây đổ xuống mọc lên một loài cây lạ. Và người ta đặt cho nó tên là cây Xấu Hổ. Một cây Xấu Hổ với cỏ mọc xung quanh.

***

Đôi khi con người ta cứ mải mê lao mình vào cuộc kiếm tìm hạnh phúc để rồi có lúc chợt nhận ra rằng hạnh phúc đang ở ngay dưới chân mình nhưng lại không có đủ can đảm và không đủ dũng cảm để cúi xuống nhặt nó lên …


File đính kèm Thumbnail(s)
   
THANK YOU
[-] dieuquang được 1 thành viên cám ơn cho post này:
Hoang Oanh (05-06-2013 09:44 AM)
31-05-2013, 01:37 AM
Bài viết: #83
RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ
Hoa hồng tặng Mẹ

Anh dừng lại tiệm bán hoa để gửi hoa tặng mẹ qua đường bưu điện. Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng 300km. Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé gái đang đứng khóc bên vỉa hè. Anh đến và hỏi nó sao lại khóc.
- Cháu muốn mua một hoa hồng để tặng mẹ cháu - nó nức nở - nhưng cháu chỉ có 75 xu trong khi giá một hoa hồng đến 2 đôla.
Anh mỉm cười và nói với nó:
- Đến đây, chú sẽ mua cho cháu.
Anh liền mua hoa cho cô bé và đặt một bó hồng để gửi cho mẹ anh. Xong xuôi, anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhà không. Nó vui mừng nhìn anh và trả lời:
- Dạ, chú cho cháu đi nhờ đến nhà mẹ cháu.
Rồi nó chỉ đường cho anh đến một nghĩa trang, nơi có một phần mộ vừa mới đắp. Nó chỉ ngôi mộ và nói:
- Đây là nhà của mẹ cháu.
Nói xong, nó ân cần đặt nhánh hoa hồng lên mộ.
Tức thì, anh quay lại tiệm bán hoa, hủy bỏ dịch vụ gửi hoa vừa rồi và mua một bó hồng thật đẹp. Suốt đêm đó, anh đã lái một mạch 300km về nhà mẹ anh để trao tận tay bà bó hoa.


CÔNG CHA NHƯ NÚI THÁI SƠN, NGHĨA MẸ NHƯ NƯỚC TRONG NGUỒN CHẢY RA

.........LOVE YOU ALL..............
THANK YOU
[-] baothai được 2 thành viên cám ơn cho post này:
dieuquang (01-06-2013 10:45 AM), Hoang Oanh (05-06-2013 09:45 AM)
31-05-2013, 01:40 AM
Bài viết: #84
RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ
CON ĐỂ DÀNH PHÒNG KHI ĐAU ỐM

Câu chuyện về một bà mẹ già ở Miền Tây, vùng đồng bằng Sông Cửu Long. Chồng mất sớm, bà ở vậy nuôi con được 25 năm. Lúc đứa con gái lớn khôn thành danh ở Mỹ, tháng nào cũng gửi về cho bà một lá thư và 200$ tiêu xài.
Hết xuân này đến xuân kia, cô con gái luôn viện cớ này cớ nọ, không chịu về thăm người mẹ thương yêu. Khi người mẹ mất, cô về làm đáng tang rất to nhưng tuyệt nhiên cô không rơi một giọt nước mắt.
Đến khi mở chiếc rương mà bà cụ luôn để ở đầu giường, bỗng cô òa lên khóc nức nở, ôm lấy quan tài mẹ mình hét lên như điên dại: "Mẹ...Mẹ ơi..."
Mọi người vây nhau xem trong chiếc rương có gì. À, thì ra là những tờ đô-la mới toanh còn buộc dây. Và còn một mảnh giấy đã úa vàng, viết nguệch ngoạc được dán dính lại với tấm hình cô con gái lúc mới lọt lòng:
"Tiền nhiều quá, mẹ xài không hết con à. Mẹ nhớ con lắm, mỗi khi nghe tiếng xe ông-đa (honda) là mẹ chạy ra. Lần nào cũng không phải là con hết. Số tiền này mẹ để lại cho con, CON ĐỂ DÀNH PHÒNG KHI ĐAU ỐM nghe con."
Cô con gái đã có tất cả những gì một người phụ nữ có thể có: tiền, danh vọng, địa vị, chồng thành đạt, con ngoan. Nhưng cô đã mất một điều vô cùng thiêng liêng: MẸ!


CÔNG CHA NHƯ NÚI THÁI SƠN, NGHĨA MẸ NHƯ NƯỚC TRONG NGUỒN CHẢY RA

.........LOVE YOU ALL..............
THANK YOU
[-] baothai được 2 thành viên cám ơn cho post này:
dieuquang (01-06-2013 10:45 AM), Hoang Oanh (05-06-2013 09:47 AM)
04-06-2013, 04:28 PM
Bài viết: #85
RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ
54/ KINH NGHIỆM

[Hình: attachment.php?aid=5822]

Trong vụ cướp nhà băng ở nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, một tên cướp hét lên: "Tất cả nằm sấp mặt xuống, nên nhớ tiền thuộc về Nhà nước, còn mạng sống thuộc về chúng mày!". Mọi người trong ngân hàng nghe xong liền im lặng nằm xuống. Điều này được gọi là: "Cách thức khai tâm - Thay đổi những suy nghĩ theo lối mòn".
Có cô nhân viên nằm trên bàn trong tư thế khêu gợi, một tên cướp hét lên: "Khép đùi lại, chúng tao là cướp chứ không phải là kẻ hiếp dâm!". Điều này được gọi là "Hành xử chuyên nghiệp. Chỉ tập trung vào công việc mà bạn được huấn luyện!".
Khi tên cướp quay lại, một tên cướp trẻ hơn (tốt nghiệp MBA ở Harvard, USA ) nói với tên cướp già hơn (tốt nghiệp phổ thông trong nước): "Đại ca, có phải đếm xem chúng ta cướp được bao nhiêu không?". Tên cướp già gằn giọng: "Mày ngu lắm, bao nhiêu tiền, đếm gấp làm sao xuể được? Cứ xem TV tin buổi tối sẽ biết ngay chúng ta cướp được bao nhiêu!". Điều này được gọi là: "Kinh nghiệm - Ngày nay thì kinh nghiệm quan trọng hơn giấy tờ, sách vở".
Sau khi băng cướp rời khỏi, giám đốc chi nhánh định nhấc điện thoại gọi báo cảnh sát. Kế toán trưởng vội vã chạy đến, nắm chặt tay ông rồi thì thầm: "Đợi đã, hay để 5 triệu chúng ta biển thủ vào trong số bị ăn cướp lấy mất!". Điều này được gọi là: "Bơi theo dòng nước - Chuyển đổi những tình huống bất lợi trở thành thuận lợi".
Người giám đốc tự nhủ: "Vậy thật tuyệt nếu cứ mỗi tháng lại có một vụ cướp!". Điều này được gọi là: "Hãy loại bỏ những điều khó chịu - Hạnh phúc là điều quan trọng nhất".
Tối hôm ấy, TV đưa tin 100 triệu đã bị cướp khỏi nhà băng. Những tên cướp đếm đi đếm lại thì chỉ có 20 triệu. Chúng rất giận dữ: "Chúng ta mạo hiểm mạng sống của mình lấy được 20 triệu, bọn chó lãnh đạo chỉ ngồi chơi mà cướp được 80 triệu. Đúng là chẳng học hành, không có bằng cấp thì chúng nó được ngồi cái ghế đấy, cướp tiền siêu đẳng hơn chúng ta!". Điều này giải thích tại sao: "Kinh nghiệm thì giá trị như vàng".


File đính kèm Thumbnail(s)
   
THANK YOU
[-] dieuquang được 2 thành viên cám ơn cho post này:
baothai (05-06-2013 07:48 AM), Hoang Oanh (05-06-2013 09:49 AM)
07-06-2013, 11:05 AM
Bài viết: #86
RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ
55/ CÂU CÁ

[Hình: attachment.php?aid=5862]

Ngày nọ, có một ngư dân nằm trên bãi biển câu cá, với chiếc cần cắm trên bãi cát và sợi dây câu dập dềnh theo những con sóng xanh lấp lánh.
http://banmaihong.files.wordpress.com/20....jpg?w=468
Ông tận hưởng sự ấm áp của ánh mặt trời chiều và hi vọng bắt được 1 chú cá.
Cùng lúc đó, một thương gia đi dọc bờ biển để giải tỏa căng thẳng sau ngày làm việc mệt mỏi của mình. Thấy người câu cá đang ngồi trên bãi biễn, ông quyết định tìm hiểu lí do tại sao người này lạị ngồi câu cá thay vì làm việc chăm chỉ hơn để kếm sống cho gia đình và bản thân.
”Ông sẽ không bắt được nhiều cá bằng cách đó đâu, ông nên làm việc chứ đừng nằm dài trên bãi biển như thế này.”- Vị thương gia nói
Người câu cá nhìn lên, mỉm cười nói:” Vậy tôi sẽ được những gì?”
”Ông có thể kiếm cái lưới lớn hơn và sẽ bắt được nhiều cá hơn đấy.”- vị thương gia trả lời
Người ngư dân vẫn mỉm cười:” Sau đó tôi sẽ được những gì?”
- Ông sẽ kiếm được nhiều tiền, ông có thể mua một con thuyền và tất nhiên sau đó sẽ bắt được nhiều cá hơn bây giờ.
- Rồi tôi sẽ được thêm những gì?
Người thương gia có chút khó chịu với những câu hỏi ấy:” Ông có thể mua một chiếc thuyền lớn hơn và thuê người làm việc cho ông.”
“Thế rồi sao nữa?”- Người ngư dân thản nhiên lặp lại
Người doanh nhân đã thực sự: tức giận: “Ông không hiểu à? Ông có thể có một đội tàu đánh cá đi khắp thế giới, ông chỉ cần thuê người làm việc cho mình”
Ngư dân lại hỏi:” Vậy cuối cùng tôi sẽ được cái gì?”
Người thương gia bấy giờ đùng đùng nổi giận, hét vào mặt ngư dân.
” Ông không hiểu à là ông sẽ trở nên giàu có và không phải làm việc nữa. Ông có thể dành hết phần đời còn lại của mình để ngồi đây ngắm hoàng hôn.. Ông sẽ không cần phải lo lắng gì về cuộc sống nữa.
- Người ngư dân cười, vô tư gật đầu:” Vậy anh nghĩ tôi đang làm gì ngay lúc này?”
Sau đó ông ngước nhìn hoàng hôn với chiếc cần câu và làn nước xanh, chẳng thèm bận tâm gì nữa.
Tuy nhiên, cả người ngư dân và doanh nhân đều đã sai trong quan điểm về vật chất của họ. Chúng ta không cần phải làm việc cần cù để chúng ta trở thành giàu có, ngồi ở bãi biển và không lo lắng, bận tâm gì về cuộc đời. Thượng đế dạy ta dù giàu hay nghèo, phải làm việc chăm chỉ, để chăm lo cho gia đình và phụng sự xã hội, tận hưởng niềm vui của Trời cho.


File đính kèm Thumbnail(s)
   
THANK YOU
[-] dieuquang được 1 thành viên cám ơn cho post này:
baothai (08-06-2013 03:22 AM)
07-06-2013, 11:10 AM
Bài viết: #87
RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ
56/ GIÀU NGHÈO

[Hình: attachment.php?aid=5863]

Một ngày nọ, người cha giàu có dẫn con trai đến một vùng quê để thằng bé thấy những người nghèo ở đây sống như thế nào.
Họ tìm đến nông trại của một gia đình nghèo nhất nhì vùng. “Đây là một cách để dạy con biết quý trọng những người có cuộc sống cơ cực hơn mình”. Người cha nghĩ đó là bài học thực tế tốt cho đứa con bé bỏng của mình. Sau khi ở lại và tìm hiểu đời sống ở đây, họ lại trở về nhà.
giau va ngheo

Trên đường về, người cha nhìn con trai mỉm cười: “Chuyến đi như thế nào hả con?”
- Thật tuyệt vời bố ạ!
- Con đã thấy người nghèo sống như thế nào rồi đấy!
- Ô, vâng.
- Thế con rút ra được điều gì từ chuyến đi này? Đứa bé không ngần ngại:
- Con thấy chúng ta có một con chó, họ có bốn. Nhà mình có một hồ bơi dài đến giữa sân, họ lại có một con sông dài bất tận. Chúng ta phải treo những chiếc đèn lồng vào vườn, họ lại có những ngôi sao lấp lánh vào đêm. Mái hiên nhà mình chỉ đến trước sân thì họ có cả chân trời. Chúng ta có một miếng đất để sinh sống và họ có cả những cánh đồng trải dài. Chúng ta phải có người phục vụ, còn họ lại phục vụ người khác. Chúng ta phải mua thực phẩm, còn họ lại trồng ra những thứ ấy. Chúng ta có những bức tường bảo vệ xung quanh, còn họ có những người bạn láng giềng che chở nhau… . “Bố ơi, con đã biết chúng ta nghèo như thế nào rồi…”
Đến đây người cha không nói gì cả.
Rất nhiều khi chúng ta đã quên mất những gì mình đang có và chỉ luôn đòi hỏi những thứ gì không có. Cũng có những thứ không giá trị với người này nhưng lại là mong mỏi của người khác. Điều đó còn phụ thuộc vào cách nhìn và đánh giá của mỗi người. Xin đừng quá lo lắng, chờ đợi vào những gì bạn chưa có mà bỏ quên điều bạn đang có, dù là chúng rất nhỏ nhoi.


File đính kèm Thumbnail(s)
   
THANK YOU
[-] dieuquang được 1 thành viên cám ơn cho post này:
baothai (08-06-2013 03:22 AM)
08-06-2013, 01:47 AM
Bài viết: #88
RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ
57/ CÂY LÊ BỐN MÙA

[Hình: attachment.php?aid=5865]

Một người đàn ông có bốn người con. Ông ta muốn các con mình học cách không phán xét mọi việc một cách quá vội vàng. Vì thế ông ta giao cho các con một nhiệm vụ. Lần lượt, mỗi người lên đường đến chỗ một cây lê và ngắm nhìn nhìn từ xa . Người con cả đi trong mùa đông, người con thứ hai vào mùa xuân, người con thứ ba vào mùa hè và người con út vào mùa thu.

Sau khi họ ra đi và trở về, ông ta gọi họ lại để miêu tả những gì họ nhìn thấy. Người con trai cả nói rằng cái cây thì xấu xí, cong oằn và xoắn lại. Người con thứ hai bảo nó được bao phủ bởi những chồi non, đầy triển vọng. Người con thứ ba không đồng ý; anh ta nói rằng nó đầy những bông hoa ngọt ngào rất đẹp, đó là điều tuyệt vời nhất mà anh từng thấy. Người con út bất đồng ý kiến với các anh; anh ta bảo cây lê ấy chín muồi, nặng trĩu quả, tràn đầy sức sống và sung mãn.

Người cha giải thích rằng tất cả các con đều đúng, bởi mỗi người trong bọn họ chỉ nhìn thấy được một mùa của cây. Ông bảo họ không thể đánh giá một cái cây, hoặc một người chỉ bằng một mùa, một thời điểm và rằng họ thực chất là ai, niềm vui , nỗi hân hoan và tình yêu đến từ cuộc sống chỉ có thế xác định được vào lúc cuối cùng, khi đã qua tất cả các mùa.

Nếu bạn từ bỏ vào mùa đông, bạn sẽ bỏ lỡ những hứa hẹn của mùa xuân, vẻ đẹp của mùa hè và sự hoàn mãn vào mùa thu. Đừng để nỗi đau của một mùa phá hủy niềm vui của tất cả mùa khác. Đừng phán xét cuộc đời chỉ theo một thời điểm khó khăn. Kiên trì vượt qua những lúc bỉ vận rồi về sau chắc chắn khoảng thời gian tốt đẹp hơn sẽ đến một lúc nào đó.
.


File đính kèm Thumbnail(s)
   
THANK YOU
[-] dieuquang được 1 thành viên cám ơn cho post này:
baothai (08-06-2013 03:22 AM)
 


Chuyển nhanh:


Đang xem chủ đề này: 1 Khách

Liên hệ | Gốc Quê | Lên trên | Nội dung | Bản rút gọn | Tin RSS