Đánh giá chủ đề:
  • 0 Votes - 0 Average
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
NHỮNG CHUYỆN NHỎ
06-04-2013, 09:16 PM
Bài viết: #31
RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ
21/ MỘT THẾ GIỚI KHÔNG CỦA NGƯỜI LỚN

[Hình: attachment.php?aid=5307]

Chồng tôi sắp đưa một đoàn tạp kĩ đi lưu diễn ở tỉnh. Đang là kì nghỉ hè nên chúng tôi quyết định dắt hai đứa con bé bỏng đi theo: bé Su lên 8 và bé Mi lên 3. Đêm trước ngày trở về sau một tuần lưu diễn, chồng tôi hỏi bé Mi: ” Con thích được về nhà hay thích đi du lịch?”. Không lưỡng lự, bé trả lời ngay: “Đương nhiên là được trở về nhà rồi bố ạ!”
- Vậy lần sau đi bố mẹ không dắt con theo nữa.
- Nhưng bố ơi nếu không có bố dắt con đi làm sao con về được nhà?”
Cuộc sống cũng thế, không có rạn vỡ sẽ không có hàn gắn, những ai chưa từng xa nhà sẽ không cảm nhận được trọn vẹn niềm hạnh phúc trọn vẹn khi được quay về tổ ấm.
Hai ngày trước đây, bé Mi bị ngã nhưng không hề khóc lóc. Bây giờ nó rất đau vì cánh tay trái không nhấc lên được. Không nghĩ mọi chuyện lại trầm trọng đến như vậy nên tôi rất khổ tâm và cảm thấy mình có một phần trách nhiệm. Song bé Mi đã làm tôi ngạc nhiên bởi khám phá của nó: “Mẹ ơi, bây giờ con đã biết bên trái là bên nào rồi!”
Trước khi ngã, bé không phân biệt được bên trái, bên phải. Còn bây giờ, mọi chuyện hết sức đơn giản – bên bị đau là bên trái.
Có một lần bé Mi lặng lẽ chơi dưới chân tôi khi tôi làm việc. Thình lình bé áp đầu vào chân tôi rồi thỏ thẻ: “Mẹ ơi, con yêu bàn chân mẹ!”
- Con nói sao? – tôi ngạc nhiên hỏi.
- Con yêu bàn chân mẹ!” – bé lặp lại.
Tôi ngừng làm việc và cảm thấy thật xúc động. Ngày trẻ tôi đã từng được yêu bởi đôi má hồng, được khen bởi giọng nói đầm ấm, truyền cảm và được ngưỡng mộ bởi những truyện ngắn tôi viết. Nhưng có ai yêu tôi hơn đứa con bé bỏng đang âu yếm ôm lấy bàn chân tôi? Bé yêu bàn chân tôi đơn giản chỉ vì đó là một phần của bản thân tôi, phần mà chẳng ai, ngay cả tôi để ý đến.
Bé Mi chưa đi học lớp 1 nhưng rất thích viết, dù nó thực ra luôn vấy mực tèm lem trên giấy. Một ngày nọ, cô em tôi đến chơi và thấy bé Mi đang tập viết:
- Ái chà! Viết cũng đẹp đấy chứ! Nhưng cố thêm một chút nữa thì cháu sẽ giỏi hơn các bạn trong lớp đó.
Tôi ậm ừ, biết là bé Mi sẽ không thích như vậy. Quả thật, bé gào lên hết sức bực bội:
- Con chẳng thèm hơn mấy bạn đâu.
- Vậy cháu luyện viết để làm gì?
- Chỉ vì cháu thích viết thôi. Cháu không cần biết cháu có hơn ai hay không?
Người ta cần có tham vọng để thúc đẩy mình thành công, nhưng người ta cần có một trái tim vị tha không đạp lên người khác để đi tới.
Khi chúng tôi chuẩn bị đi nghỉ mát , bé Mi ra sức nhồi nhét tất cả búp bê nhỏ, cũ mới của nó vào túi du lịch.
- Không thể mang hết đâu con ạ – tôi nói với nó – con chỉ nên chọn con nào thích nhất để mang theo thôi.
Bé xem xét kĩ càng từng con từng con một. Những con chúng tôi mua cho nó thì rất đẹp và đắt tiền, còn những con của bé tặng sau khi chúng nó đã chơi chán thì hết sức cũ nát và bẩn thỉu. Một lúc sau, bé tuyên bố:
- Con nào con cũng thích hết!
- Con không thể thích hết được – tôi cương quyết – Hãy chọn con nào con thích nhất đi!
- Con thích hết mà – giọng nói khăng khăng của bé cho tôi biết là không thể làm thêm gì nữa hết. Bé thích tất cả những con búp bê đang có và…Chấm hết!
Việc phân biệt xấu đẹp, đắt rẻ chỉ tồn tại trong thế giới của người lớn. Còn với trẻ em, giá trị và vẻ bên ngoài của một vật chẳng là gì cả so với vị trí của chính món đồ đó trong lòng chúng.
Tuần trước là một chuỗi ngày mưa lạnh, tôi về ăn trưa trễ. Mọi người trong nhà đã ăn xong, bé Mi quấn lấy tôi và đòi một miếng thịt hầm. Khi tôi đút cho bé một miếng , bé hồ hởi la lên:” Mẹ ơi, đôi đũa của mẹ ấm quá”. Ngơ ngẩn một lúc, tôi mới hiểu bé nói gì. Trời lạnh nên tôi phải hâm lại thức ăn và khi dùng đũa gắp chúng ra đĩa, tôi đã làm đôi đũa của mình ấm dần lên.
Người ta thường xuýt xoa khen những bàn tiệc ngồn ngộn thức ăn và rượu ngon. Chỉ có đưa con gái ba tuổi của tôi là cảm thấy thích thú vì chút hơi ấm toát ra từ đôi đũa của mẹ trong một ngày giá lạnh.

Trong đời mình, chúng ta đã bao lần bỏ lỡ cơ hội tận hưởng những cảm giác bình dị nhưng hết sức tuyệt vời đó?


File đính kèm Thumbnail(s)
   
THANK YOU
[-] dieuquang được 2 thành viên cám ơn cho post này:
MyHang (09-04-2013 03:18 PM), baothai (10-04-2013 06:17 AM)
08-04-2013, 06:01 AM
Bài viết: #32
RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ
22/ GIÁ TRỊ 10$

[Hình: attachment.php?aid=5316]
Sau một ngày làm việc mệt mỏi và căng thẳng, người cha trở về rất muộn với bao lo toan bực bội và gánh nặng của những công việc chưa hoàn tất. Mở cửa đón ông là cậu con trai bé bỏng mới vừa tròn 5 tuổi cách đó một vài hôm
"Cha, con có thể hỏi cha một câu được không?"
"Tất nhiên rồi, con muốn hỏi gì vậy?" Người cha đáp lời.
"Một giờ làm việc của cha kiếm được bao nhiêu tiền?" cậu bé hỏi
"Đó không phải là việc của con, con còn nhỏ, không nên quan tâm đến những việc như vậy" người cha bắt đầu cảm thấy bực bội
"Nhưng con rất cần biết điều đó thưa cha" Cậu bé năn nỉ
"Nếu vậy mỗi giờ cha kiếm được 20$", người cha trả lời.
Cậu bé cúi đầu tỏ vẻ thất vọng và buồn bã, sau đó cậu ngẩng lên
"Cha có thể cho con xin 10$ được không?"
Đến lúc này người cha không thể kìm được cơn thịnh nộ đang dần dần bốc lên đầu, ông nổi giận và quát lớn:
"Nếu lý do duy nhất con hỏi cha câu đó chỉ là để xin tiền và mua một thứ đồ chơi vớ vẩn nào đó, hoặc là bất kì một thứ vô bổ nào khác thì ngay bây giờ, cha yêu cầu con về phòng và suy nghĩ về hành động ích kỉ vừa rồi của mình"
"Cha phải đi làm vất vả cả ngày, cha không có thời gian để đáp ứng những đòi hỏi hết sức vớ vẩn và trẻ con đó của con" người cha cảm thấy vô cùng giận giữ vì hành động của cậu bé.

Trong khi đó, cậu con trai cúi đầu lặng lẽ về phòng của mình.

Còn người cha thì buông mình xuống ghế và càng lúc càng cảm thây giận giữ "làm sao nó có thể hỏi mình câu hỏi đó chỉ vì một mục đích là để xin tiền nhỉ???"

Sau khoảng 1 tiếng đồng hồ, người cha bắt đầu bình tĩnh và suy nghĩ lại, ông chợt nghĩ "có lẽ mình hơi nóng chăng? tại sao mình không thử hỏi xem cu cậu muốn gì nhi? biết đâu thứ đồ chơi đó lại chẳng hữu ích gì cho cu cậu thì sao. Vả lại, từ trước tới nay chưa lần nào cu cậu lại xin mình nhiều tiền như vậy"

Ông bước vào phòng của cậu bé "Con trai, con đã ngủ chưa?"
"Con chưa ngủ, thưa cha" cậu bé lí nhí đáp lời
"Cha đang tự nghĩ, có lẽ ban nãy cha hơi nóng với con. Lẽ ra cha không nên trút bực dọc và mệt mỏi từ cơ quan lên đầu con như vậy. Đây, cha cho con 10$ như con đã xin"

Cậu bé reo lên sung sướng "Con cảm ơn cha". Sau đó cậu lôi từ dưới gối ra một gói nhỏ trong đó cất giữ một số đồng đô lẻ. Cậu lôi ra đếm từng tờ, từng tờ một.
Thấy con trai đã có tiền rồi mà vẫn còn hỏi xin thêm, ngươi cha lại bắt đầu cảm thấy giận giữ, ông hỏi như quát:
"Con đã có tiền rồi sao còn hỏi cha làm gì vậy?"

Cậu bé lúc đó mới trả lời "Vì con chưa đủ. Nhưng bây giờ con đã có đủ rồi.
Đây là 20$, con có thể mua một giờ của cha được không? Ngày mai con muốn cha về sớm ăn cơm tối với con và mẹ"


File đính kèm Thumbnail(s)
   
THANK YOU
[-] dieuquang được 3 thành viên cám ơn cho post này:
langtrang (08-04-2013 06:44 PM), MyHang (09-04-2013 03:19 PM), baothai (10-04-2013 06:17 AM)
08-04-2013, 06:04 AM
Bài viết: #33
RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ
23/ ĐÔI TAY ĐỂ TRAO TẶNG

[Hình: attachment.php?aid=5317]
Một người đàn ông chán đời đứng nhìn xuống dòng nước từ một chiếc cầu cao. Ông ta đốt một điếu thuốc cuối cùng trước khi kết liễu cuộc đời bất hạnh.
Không còn lối thoát nào nữa. Ông ta đã làm đủ mọi cách để lấp đầy nỗi chán chường. Ông ta đã đi đây đi đó, đã tìm lạc thú trong những cuộc vui chơi, đã chạy đến với mọi thứ hơi men và khói thuốc. Nhưng nỗi chán chường càng thêm chất ngất.
Ông ta thử thời vận lần cuối bằng một cuộc hôn nhân. Nhưng không có người đàn bà nào ở với ông được vài tháng. Ông ta đòi hỏi quá nhiều, mà lại chẳng biết nghĩ đến ai cả. Ông ta nhận ra rằng ông đã quá chán chường, và chẳng ai được hạnh phúc bên cạnh ông. Hay nói cho đúng hơn, ông chẳng có thể hạnh phúc bên ai, ông chẳng mang lại hạnh phúc cho bất cứ người nào. Chỉ có dòng sông may ra mới mang lại cho ông sự giải thoát.
Ông ta chưa hút xong điều thuốc thì thấy có người hành khất đi qua cầu. Con người rách rưới đó đứng nhìn người đàn ông và đưa tay xin giúp đỡ. Người đàn ông chán đời không ngần ngại rút cả ví tiền trao cho người hành khất và bảo:
- Thôi, ông cầm cả lấy. Tôi đâu cần đến tiền làm chi nữa.
Người hành khất cầm lấy chiếc ví, nhìn thẳng vào mắt kẻ chán đời và nói với giọng vừa ôn tồn vừa nghiêm nghị:
- Thưa ông, tôi không cần một số tiền lớn như thế này. Tuy là một người đi xin ăn, nhưng tôi không phải là một kẻ hèn nhát. Tôi cũng không muốn nhận tiền của một kẻ hèn nhát. Ông hãy giữ lại ví tiền mà đem qua thế giới bên kia với ông.
Nói xong, người hành khất ném cái ví trả lại cho người đàn ông rồi lặng lẽ bỏ đi, để mặc kẻ chán đời với nỗi đắng cay chua xót đang gặm nhấm cõi lòng.
Ðã hút xong điếu thuốc, nhưng kẻ chán đời vẫn đứng tiếp trên cầu chưa muốn nhảy xuống dòng sông. Ông ta nhìn theo người hành khất đang từ từ mất dạng. Tự nhiên ông ta không muốn chết nữa, mà chỉ muốn nhặt lại ví tiền để trao tặng lại cho người hành khất. Chưa một lần trong đời ông ta biết trao tặng cho ai bất cứ điều gì. Giờ phút này, ông ta muốn mở rộng tâm hồn, giang rộng đôi tay để trao tặng và muốn tiếp tục sống.
Không gì buồn chán cho bằng một cuộc đời không định hướng.
Không gì bất hạnh cho bằng một tâm hồn ích kỷ, chỉ biết lo lắng tích góp riêng cho mình.
Niềm vui sống chỉ có được khi ta hướng đời mình tới một cùng đích cao cả.
Hạnh phúc chỉ có được khi ta biết quên mình để nghĩ đến người khác. Khi ta mở rộng vòng tay để trao ban và phục vụ.


File đính kèm Thumbnail(s)
   
THANK YOU
[-] dieuquang được 4 thành viên cám ơn cho post này:
Hoang Oanh (08-04-2013 03:44 PM), langtrang (08-04-2013 06:43 PM), MyHang (09-04-2013 03:20 PM), baothai (10-04-2013 06:17 AM)
09-04-2013, 07:57 AM
Bài viết: #34
RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ
Câu chuyện nhỏ cho TA bài học lớn.
Hãy mở rộng tâm hồn, giang rộng đôi tay để trao tặng và cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn.
Đúng, không gì buồn chán cho bằng một cuộc đời không định hướng.
Không gì bất hạnh cho bằng một tâm hồn ích kỷ, chỉ biết lo lắng tích góp riêng cho mình.
Niềm vui sống chỉ có được khi ta hướng đời mình tới một cùng đích cao cả.
Hạnh phúc chỉ có được khi ta biết quên mình để nghĩ đến người khác. Khi ta mở rộng vòng tay để trao ban và phục vụ.

TÂM BẤT BIẾN GIỮA DÒNG ĐỜI VẠN BIẾN
THANK YOU
[-] Hoang Oanh được 4 thành viên cám ơn cho post này:
langtrang (09-04-2013 09:17 AM), MyHang (09-04-2013 03:20 PM), baothai (10-04-2013 06:17 AM), dieuquang (10-04-2013 10:12 AM)
10-04-2013, 06:18 AM (Được chỉnh sửa: 10-04-2013 06:26 AM bởi baothai.)
Bài viết: #35
RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ
Con người sở dĩ vĩ đại là ở chỗ tôn trọng người khác...

Lính thủy sưu tầm.

Một buổi sáng sớm sương mù dày đặc, một mình Washington ra khỏi doanh trại, trên người khoác chiếc áo dài đến đầu gối. Các binh sĩ ông gặp, không người nào nhận ra ông (lúc đó, ông là thượng tướng).

Ở một địa phương, ông thấy một hạ sĩ đang chỉ huy những binh lính dưới quyền, xây lô cốt ngoài phố.

Người hạ sĩ hai tay đút túi áo, luôn miệng hò hét chỉ huy các binh sĩ đang vất vả khiêng những tảng đá to.

Mặc cho người hạ sĩ hò hét, các binh sĩ trải qua nhiều lần cố gắng, song vẫn không đặt được các tảng đá vào đúng vị trí. Khi các binh lính đã quá mệt mỏi, thì các tảng đá có nguy cơ lăn xuống.

Lúc này, Washington đã vội xông tới, dùng đôi cánh tay lực lưỡng của mình, đỡ những tảng đá. Sự giúp đỡ kịp thời này khiến các tảng đá cuối cùng được đặt vào đúng vị trí.

Các binh lính ngẩng đầu lên nhìn, rồi ôm chặt lấy ông và nói những lời cám ơn.

Washington hỏi viên hạ sĩ: Tại sao cậu cứ hò hét anh em mà mình lại đút tay túi áo?

- Lẽ nào anh không biết tôi là hạ sĩ ở đây sao? Viên hạ sĩ tỏ vẻ kiêu ngạo trả lời, còn cố ý không hài lòng vì sự chỉ trích của người lạ mặt.

Nghe người hạ sĩ nói, Washington cởi áo khoác, để lộ bộ quân phục cho viên hạ sĩ kiêu ngạo kia biết, rồi nói:

“Theo quân hàm, tôi là thượng tướng. Song nếu lần sau còn phải khiêng vác nặng như thế, thì cậu gọi tôi đến”.


CÔNG CHA NHƯ NÚI THÁI SƠN, NGHĨA MẸ NHƯ NƯỚC TRONG NGUỒN CHẢY RA

.........LOVE YOU ALL..............
THANK YOU
[-] baothai được 1 thành viên cám ơn cho post này:
dieuquang (10-04-2013 10:11 AM)
10-04-2013, 06:23 AM
Bài viết: #36
RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ
Sống ở đời luôn bao dung và giúp đỡ người khác là đem lại niềm vui và hạnh phúc cho chính mình. Người Mỹ tại đây có câu: "if you nice to me, I will nice back to you", hay "if you nice to the others, they will nice back to you." Đó là triết lý sống của người Mỹ, cho nên đa số họ đều đối xử tốt với nhau và luôn tôn trọng người khác cho dù địa vị xã hội có cách biệt như thế nào.


CÔNG CHA NHƯ NÚI THÁI SƠN, NGHĨA MẸ NHƯ NƯỚC TRONG NGUỒN CHẢY RA

.........LOVE YOU ALL..............
THANK YOU
[-] baothai được 1 thành viên cám ơn cho post này:
dieuquang (10-04-2013 10:11 AM)
10-04-2013, 06:30 AM
Bài viết: #37
RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ
Để tôi nghĩ cách xem sao

Đêm đó đã rất khuya, một đôi vợ chồng cao tuổi tìm đến một khách sạn ở khu du lịch hỏi thuê phòng. Người lễ tân, một thanh niên trẻ nhã nhặn đáp: “Xin lỗi, khách sạn chúng tôi đã kín khách, không còn chỗ nào cả”. Song, khi thấy bộ dạng mệt mỏi và thất vọng của 2 vị khách, người lễ tân lại nói: “Tuy nhiên, để tôi nghĩ cách xem sao…”.

Anh đương nhiên không muốn họ tiếp tục phải đi gõ cửa từng khách sạn mà xem ra cũng đã kín đặc người trong thị trấn, rồi cuối cùng phải ngồi vật vạ đâu đó bên lề đường suốt cả đêm. Vậy nên, anh dẫn hai vị khách ấy đến một gian phòng nhỏ nhưng ngăn nắp và sạch sẽ: “Đây không phải gian phòng tốt, nhưng lúc này tôi chỉ có thể làm được đến vậy”.

Ngày hôm sau, khi hai vị khách đến thanh toán, người lễ tân từ chối: “Không cần, vì đó chỉ là phòng nghỉ của tôi, cho ông bà mượn tạm qua đêm. Chúc ông bà lên đường may mắn”. Hóa ra, cả đêm hôm đó người lễ tân đã không ngủ mà ngồi làm việc trong quầy. Hai vị khách vô cùng cảm động. Khi họ đã đi khỏi, anh tiếp tục bận rộn với công việc của mình và quên hẳn chuyện đó. Không ngờ một ngày kia, anh nhận được một tấm vé máy bay cùng thư mời đến New York làm việc. Hóa ra hai vợ chồng già ấy thuộc hàng tỷ phú, sau khi quay về họ quyết định mua hẳn một khách sạn sang trọng để kinh doanh và mời người lễ tân tốt bụng đến làm quản lý với niềm tin chắc chắn anh sẽ làm rất tốt công việc này.

Đó là câu chuyện truyền kỳ về người giám đốc đầu tiên của chuỗi khách sạn hàng đầu thế giới Hilton. Nó nhắc nhở chúng ta rằng: Nếu biết yêu thương đồng loại, nếu con người đối đãi với nhau bằng chân tình, bất cứ việc gì cũng có thể “nghĩ cách xem sao…”


CÔNG CHA NHƯ NÚI THÁI SƠN, NGHĨA MẸ NHƯ NƯỚC TRONG NGUỒN CHẢY RA

.........LOVE YOU ALL..............
THANK YOU
[-] baothai được 2 thành viên cám ơn cho post này:
Hoang Oanh (10-04-2013 08:14 AM), dieuquang (10-04-2013 10:11 AM)
10-04-2013, 08:21 AM
Bài viết: #38
RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ
Câu chuyện thật hay,
Đúng, sống trong đời sống cần có một tấm lòng (TCS) Hãy chia sẻ với người khác khi ta có thể.

TÂM BẤT BIẾN GIỮA DÒNG ĐỜI VẠN BIẾN
THANK YOU
[-] Hoang Oanh được 2 thành viên cám ơn cho post này:
dieuquang (10-04-2013 10:11 AM), langtrang (10-04-2013 05:45 PM)
10-04-2013, 10:11 AM
Bài viết: #39
RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ
24/ TÁCH SOCOLA NÓNG

[Hình: attachment.php?aid=5338]
Sau khi ra trường, tìm công việc ổn định, một nhóm sinh viên hẹn gặp nhau và rủ nhau đến người thầy giáo cũ của mình. Người thầy đã về hưu.
Ở nhà thầy, các học trò đua nhau phàn nàn về cuộc sống đầy căng thẳng ở nhà, ở nơi làm việc. Từ trong bếp người thầy bưng lên một bình socola nóng cùng những cái tách với đủ loại hoa văn. Một số cái đắt tiền và một số cái rẻ tiền. Người thầy bảo đám học trò phục vụ.
Lúc tất cả cầm một tách socola nóng trên tay, người thầy nói: ‘Thấy rằng các em đều chọn những cái tách hoa văn đặc biệt và đắt tiền và chừa lại những cái tách xấu và rẻ tiền…
Rất bình thường khi các em chọn những thứ tốt nhất cho mình, tuy nhiên đó lại là vấn đề rắc rối và căng thẳng.
Cái tách các em đang uống không làm tăng chất lượng socola.
Điều các em thật sự muốn là socola nóng, không phải cái tách, nhưng các em có ý chọn những cái tách tốt nhất và còn nhìn vào những cái tách của người khác.

Giờ hãy nghĩ xem:
Cuộc sống là socola nóng.
Công việc, tiền bạc và địa vị xã hội là những cái tách. Những thứ ấy chỉ là dụng cụ trang bị và giữ cuộc đời này.
Không nên để những các tách quyết định chất lượng cuộc đời mình.
Nhiều lúc chúng ta hay tập trung vào những cái tách, và quên tận hưởng mùi vị của socola nóng mà tạo hóa đã dâng tặng cho chúng ta. Tạo hóa làm ra socola nóng và chúng ta chọn những cái tách.
Người hạnh phúc nhất không phải là người sở hữu mọi thứ tốt nhất. Họ biết cách tìm ra điều tốt nhất của mọi thứ họ có được.
Hãy sống đơn giản. Yêu quảng đại. Quan tâm thật lòng. Nói tử tế. Và tận hưởng mùi vị socola nóng của bạn!!


File đính kèm Thumbnail(s)
   
THANK YOU
[-] dieuquang được 1 thành viên cám ơn cho post này:
langtrang (10-04-2013 05:44 PM)
10-04-2013, 12:35 PM
Bài viết: #40
RE: NHỮNG CHUYỆN NHỎ
Hãy sống đơn giản. Yêu quảng đại. Quan tâm thật lòng. Nói tử tế. Và tận hưởng mùi vị socola nóng của bạn!! Em tâm đắc với câu kết của bài nầy quá !
THANK YOU
[-] MyHang được 2 thành viên cám ơn cho post này:
langtrang (10-04-2013 05:44 PM), dieuquang (10-04-2013 09:51 PM)
 


Chuyển nhanh:


Đang xem chủ đề này: 1 Khách

Liên hệ | Gốc Quê | Lên trên | Nội dung | Bản rút gọn | Tin RSS