Đánh giá chủ đề:
  • 0 Votes - 0 Average
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
HÔM NAY ĐỌC GÌ ?
28-01-2012, 12:04 PM
Bài viết: #31
RE: HÔM NAY ĐỌC GÌ ?
Cám ơn Cậu Ba về bài viết Tám lần nói dối của Mẹ. Bài thật cảm động nói lên tình mẫu tử thiên liên. Người Mẹ lúc nào cũng hy sinh lo lắng cho đàn con.


CÔNG CHA NHƯ NÚI THÁI SƠN, NGHĨA MẸ NHƯ NƯỚC TRONG NGUỒN CHẢY RA

.........LOVE YOU ALL..............
THANK YOU
[-] baothai được 3 thành viên cám ơn cho post này:
minhnhat (28-01-2012 04:32 PM), behai (28-01-2012 08:53 PM), ANH THƯ (31-01-2012 02:25 PM)
30-01-2012, 10:24 AM
Bài viết: #32
RE: HÔM NAY ĐỌC GÌ ?
Một triệu đôla trong sọt rác
VnExpress.net – Thứ bảy, ngày 28 tháng một năm 2012

Một chiếc vé số trúng thưởng 1 triệu USD được nhặt ra từ sọt rác ở bang Arkansas, Mỹ, đang là tâm điểm cuộc kiện tụng giữa ba bên, người mua vé, người nhặt rác và người chủ cửa hàng có sọt rác.

Tháng 7/2011, bà Sharon Jones đến bên sọt rác ở một cây xăng như thường lệ để nhặt các tấm vé số bị người ta bỏ đi. Việc này bà đã làm lâu và nhiều lần.

Tại Arkansas có chương trình thu đổi, theo đó người ta có thể đăng ký lại những vé không trúng thưởng để tích điểm.

"Hôm đó là chủ nhật, như thường lệ thân chủ của tôi và chồng bà ấy đến để đăng ký các vé trượt theo chương trình", luật sư của bà Jones nói. "Nhưng chương trình không tính điểm chiếc vé số đó cho bà ấy được".

Hai ông bà nhận ra rằng lý do khiến họ không tích điểm được là bởi tấm vé chưa được cào hết. "Trên thực tế, đó không phải là vé trượt, và thậm chí nó còn trúng tới 1 triệu đôla", luật sư kể.

Và thế là cuộc tranh giành bắt đầu.

Bà Jones nộp tấm vé số và nhận séc 680.000 USD. Sau khi séc được phát hành, ủy ban xổ số bắt đầu quá trình xác nhận toàn bộ các vé trúng thưởng. Khi đó họ phát hiện ra rằng tấm vé may mắn kia được nhặt lên từ sọt rác.

Sau khi xem đoạn băng quay cảnh bà Jones nhặt vé, chủ cửa hàng bán xăng lên tiếng cho rằng chiếc vé đó là tài sản của bà, và phía trên sọt rác đã có dòng chữ "cấm nhặt".

Chủ cây xăng Lisa Petriches đâm đơn kiện. Điều này khiến phía bà Jones kinh ngạc và không "tâm phục khẩu phục". Luật sư của bà Jones tìm được một số người làm chứng rằng việc khách hàng lục tìm trong thùng rác của cây xăng là chuyện thường xảy ra, là vào lúc bà Jones nhặt được vé số, không có cái biển cấm nào ở đó cả.

"Tôi cho rằng đồ trong thùng rác là đồ vô chủ, và nó sẽ trở thành vật sở hữu của bất kỳ người nào là người đầu tiên nhặt nó lên", luật sư của bà Jones lập luận.

Còn đại diện ủy ban xổ số cho biết ông nghĩ sẽ là hợp lý khi xác định người trúng số là người cầm tấm vé đó trong tay và đến đăng ký với ủy ban. "Chúng tôi không xem xét vấn đề sở hữu ở đây", ông nói.

Hai bên đáng lẽ đã ra tòa hôm thứ tư, nhưng quan tòa quyết định không xử bởi còn thiếu một bên nữa trong vụ này. Đó là người đã mua tấm vé.

Tuần trước, người mua vé đó đã xuất hiện và "tham chiến". Bà Sharon Duncan tuyên bố bà đã mua vé và vì thế nó phải thuộc về bà. Và thế là vào thứ hai tới các luật sư sẽ phải họp với ủy ban xổ số để quyết định tấm vé triệu đô thuộc về sở hữu của ai.

Trong khi cuộc tranh cãi chưa đến hồi ngã ngũ thì bà Jones khẳng định bà đã tiêu một phần trong số tiền 680.000 USD được chi qua séc, và bà chẳng có cách nào hoàn lại tiền cả.

Mai Trang
Sự đời khó đoán Big GrinBig GrinBig Grin trái ngược với "NGƯỜI BÁN VÉ SỐ TỐT BỤNG"

Batting EyelashesHãy sống là chính mình, bình thường nhưng không tầm thường.Batting Eyelashes
THANK YOU
[-] langtrang được 1 thành viên cám ơn cho post này:
behai (30-01-2012 09:51 PM)
30-01-2012, 09:53 PM
Bài viết: #33
RE: HÔM NAY ĐỌC GÌ ?
Thật ra, ở đời không biết có được mấy người như "người bán vé số tốt bụng".

HeartMẹ già hơn trăm tuổi
Vẫn thương con tám mươi
Heart
THANK YOU
01-02-2012, 04:00 PM
Bài viết: #34
RE: HÔM NAY ĐỌC GÌ ?
Sự bình yên
Một vị vua treo giải thuởng cho nghệ sĩ nào vẽ được một bức tranh đẹp nhất về sự bình yên. Nhiều hoạ sĩ đã cố công . Nhà vua ngắm tất cả các bức tranh nhưng chỉ thích co hai bức va ông phải chọn lấy một.
Một bức tranh vẽ hồ nước yên ả. Mặt hồ là tấm gương tuyệt mỹ vì có những ngọn núi cao chót vót bao quanh. Bên trên lá bầu trời xanh với những đám mây trắng mịn màng. Tất cả những ai ngắm nhìn bức tranh điều cho rằng đây là một bức tranh bình yên thật hoàn hảo.
Bức tranh kia cũng có những ngọn núi , nhưng những ngọc núi này trần trụi và lởm chởm đá. Ở bên trên là bầu trời giận dữ đổ mưa như trút kèm theo sấm chớp . Đổ xuống bên vách núi là dòng thác nổi bọt trắng xoá. Bức tranh này trông thật chẳng bình yên chút nào.
Nhưng khi nhà vui ngắm nhìn, ông thấy đằng sau dòng thác là một bụi cây nhỏ mọc lên từ một khe nức của một tảng đá. Trong bụi cây, một con chim mẹ đang xây tổ. Ở đó, giữa dòng thác trút xuống một cách giận dữ, con chim mẹ đang an nhiên đậu trên tổ cũa mình...Bình yên thật sự.
"Ta chấm bức tranh này!-Nhà vua công bố - Sự bình yên không có nghĩa là một nơi không có tiếng ồn ào, không khó khăn, không cực nhọc. Bình yên có nghĩa ngay chính khi đang ở trong phong ba bão táp ta vẫn cảm thấy sự yên tĩnh trong trái tim. Đó mới chính là ý nghĩa thật sự của sự bình yên

sưu tầm

Batting EyelashesHãy sống là chính mình, bình thường nhưng không tầm thường.Batting Eyelashes
THANK YOU
[-] langtrang được 4 thành viên cám ơn cho post này:
ANH THƯ (02-02-2012 12:16 AM), baothai (03-02-2012 03:16 AM), behai (03-02-2012 09:52 PM), Lam Trân (05-02-2012 01:05 PM)
02-02-2012, 09:06 AM
Bài viết: #35
RE: HÔM NAY ĐỌC GÌ ?
Cho ngày hôm nay
Có hai ngày trong tuần chúng ta không nên lo lắng.
Một ngày là ngày hôm qua, với những sai lầm, những âu lo, những tội lỗi, những thiếu sót ngớ ngẩn, sự nhức nhối và nhựng nổi đau. Ngày hôm qua đã đi qua. Mọi tiền bạc trên đời này cũng không thể đem ngày hôm qua quay trở lại. Chúng ta không thể nào huỷ bỏ một hành đông mà chúnh ta đã làm cũng như không thể nào xoá đi một ngôn từ mà chúnh ta đã thốt ra. Ngày hôm qua đã đi xa rổi!!
Còn một ngày nữa mà chúnh ta không nên lo lắng, đó là ngày mai với những kẻ thù quá quắt, gánh nặng của cuộc sống, những hứa hẹn tràn trề hy vọng và việc thực hiện thì tồi tệ. Mặt trời của ngày mai sẽ mọc lên hoặc là chói lọi hoặc là khuất sau một đám mây, nhưng dù gì thì nó cũng sẽ mọc lên. Và ngày trước khi nó mọc lên, vào ngày mai chúng ta chẳng có mối đe doạ nào, bởi lẽ nó vẫn chưa được sinh ra mà.
Vì vậy chỉ còn một ngày duy nhất - ngày hôm nay . Bất cứ ai cũng đều phải đấu tranh để sống dù chỉ một ngày. Thật ra chẳng phải những gì trải qua ngày hôm nay khiến người ta phát rồ - mà đó chính là sự hối tiếc về những gì đã xảy ra ngày hôm qua và những lo sợ về những gì ngày mai có thể đem đến.

Batting EyelashesHãy sống là chính mình, bình thường nhưng không tầm thường.Batting Eyelashes
THANK YOU
[-] langtrang được 3 thành viên cám ơn cho post này:
baothai (03-02-2012 03:16 AM), behai (03-02-2012 09:53 PM), Lam Trân (05-02-2012 01:05 PM)
26-02-2012, 07:50 AM
Bài viết: #36
RE: HÔM NAY ĐỌC GÌ ?
Trích từ Phổ Quang

Thằng Cu Trắng
[04.10.2011 12:52] - Như Thủy



Thuở xưa, có một thiếu nữ da đen kết hôn với một người da trắng. Cuộc hôn nhân dị chủng này gây sự bất bình cho cả hai dân tộc da đen lẫn da trắng. Người vợ bị gia đình cô từ bỏ trong khi xã hội da trắng cũng không chấp nhận cô. Tất cả đều khinh rẻ và đối xử với cô rất đen bạc.

Đứa con đầu lòng của người thiếu phụ đáng thương này chào đời như một ân sủng của thượng đế. Chú bé trắng trẻo khôi ngô khiến ai trông thấy cũng phải nưng niu. Chúng ta gọi nó là thằng cu Trắng cho tiện. Cu Trắng được nhận vào lớp học dành riêng cho dân da trắng lúc nó lên năm tuổi.

Sự thông minh đĩnh ngộ của thằng bé khiến cho mọi người phớt lời đi nguồn gốc da đen của mẹ nó. Cu Trắng đi học được ít lâu thì người mẹ hạ sanh thêm một đứa em. Lần này, Thượng đế không thiên vị nữa, một thằng cu đen thủi đen thui chào đời. Chúng ta gọi nó là thằng cu Đen cho tiện.

Cu Trắng mang lại cho bố mẹ bao nhiêu niềm vui thì cu Đen đem đến cho họ bấy nhiêu khổ sầu. Cu Đen biết thân mình nên chỉ lẩn quẩn ở bên mẹ, không dám, và không được đi chơi với bố cùng anh.

Lên năm tuổi, cu Đen cũng được bố mẹ chạy chọt cho vào học chung trường với cu Trắng. Nó bị bè bạn da trắng trêu chọc, hành hạ dữ dội. Cu Trắng cũng khổ sở vì sự hiện diện của thằng em không ít. Cuối cùng, cả hai anh em đều bị chủng tộc da trắng đuổi ra khỏi trường.

Túng thế, bố mẹ của chúng phải sắp xếp như thế này: cu Trắng được gởi đến một trường nội trú của dân da trắng thật xa, để không ai biết đến nguồn gốc da màu của mẹ và em nó. Còn cu Đen được gởi về quê ngoại, theo học tại một trường nô lệ dành riêng cho dân da màu, ông bố tiếp tục đi làm, bà mẹ thì thui thủi một mình ở nhà mà lòng nhớ con khôn tả.

Sự hợp chủng kỳ diệu của hai dòng máu bất chấp sự kỳ thị của loài người, đã khiến cu Trắng thành một chú bé thông minh vượt bực. Điều này là nguồn an ủi cho người mẹ. Và nàng thiếu phụ đáng thương này đặt hết niềm tin cùng hy vọng vào đứa con đầu lòng. Riêng thằng cu Đen, màu da đen đúa đã xác định sẵn số phận hẩm hiu của nó.

Ở trường học dành riêng cho dân da trắng, thằng cu Trắng được thầy cô yêu mến, bạn bè kính nể, không một ai mảy may ngờ vực về nguồn gốc da màu của nó. Riêng cu Trắng lúc nào cũng nơm nớp lo sợ mọi người biết được sự thật về mẹ và em mình, sẽ tống cổ nó ra khỏi trường học. Vì thế, cu Trắng rất lấy làm khổ sở khi phải tiếp xúc với mẹ và em. Những ngày nghỉ học, cu Trắng thường la cà ở nhà bạn bè để cho bà mẹ Ở nhà mỏi mòn trông đợi. Và bà mẹ đã chết trong nỗi buồn thương đó, bố chúng cũng không sống được bao lâu.

Sau khi bố mẹ qua đời, cu Trắng liền cắt đứt liên lạc với em.

Về sau, cu Trắng trở thành một chàng trai học thức, đẹp trai... Nó vào lính làm đến đại úy rồi giải ngũ về làm biện lý tại một thành phố lớn, sống một cuộc đời giàu sang danh vọng như bao nhiêu người Âu khác, có khác chăng là lòng lúc nào cũng hồi hộp lo sợ người ta khám phá ra dòng máu lai đen của mình, dù cu Trắng đã thay tên đổi họ.

Riêng thằng cu Đen thì không được may mắn như anh, màu da của nó đã xác định sẵn địa vị của cu Đen trong xã hội. Biết anh không thích mình nên cu Đen chỉ làm bạn với sách vở, và những người bạn cùng màu da. Hai anh em cùng khôi ngô thông minh như nhau. Có khác chăng là hai màu da và cu Đen sống hoàn toàn thoải mái, không bị nỗi lo sợ bị lộ tông tích ám ảnh ngày đêm như cu Trắng.

Sau mười mấy năm trời cách biệt, một hôm cu Đen tình cờ đến gần anh. Được cu Trắng chấp thuận, cu Đen đến thăm anh. Vì cuộc gặp gỡ này một tai nạn đã xảy ra. Mọi người đều biết chàng cu Trắng là dân da màu. Tất cả những gì mà cu Trắng dầy công xây dựng như danh vọng, tình yêu, sự nghiệp đều nhất loạt sụp đổ.

o-o-o-0-o-o-o

Lời Bàn :

Em thân mến!

Câu chuyện trên đây được rút ra từ quyển "Hãy để ngày ấy lụi tàn" của một văn sĩ người Anh. Ở đây, tôi không cốt ý kể cho em nghe về một chuyện tình bi thảm của thế gian giới. Tôi chỉ muốn hỏi em về tâm trạng của anh chàng cu Trắng ở trong mỗi một con người của chúng ta: tôi và em.

Có phải dù chúng ta có cố gắng gìn giữ, tập luyện, tu hành để tạo cho mình dáng dấp đàng hoàng, thuần hậu, thánh thiện đến đâu đi nữa... thì trong tận cùng thâm tâm, tôi và em đều phải đau khổ mà ghi nhận rằng cái lý lịch đen tức phần ác xấu, bất thiện... vẫn còn ngủ ngầm ở đó. Và y hệt như anh chàng cu Trắng, nếu màu da bên ngoài của chàng ta được xã hội ưu đãi mến chuộng bao nhiêu, thì dòng máu lai đen, nằm trong thân thể, tạo thành một nỗi mặc cảm dày vò bứt rứt bấy nhiêu.

Có bao giờ em thấy điều đó không? Sau những đức tính từ bi, hỉ xả, tế nhị, dịu dàng, đắc nhân tâm... những điều kiện ắt có và đủ để tạo thành một con người hợp thời trang, lịch sự rất mực đó, có phải em đã từng xót xa ghi nhận rằng những nền móng tham sân, ganh ghét, độc ác, ích kỷ... vẫn còn nằm sờ ra đó?... Có lạ chăng là loài người chưa nhận thấy... và vì thế người chung quanh càng thương mến ái mộ bao nhiêu thì em càng thấy mình lố bịch, giả dối bấy nhiêu.

Trong câu chuyện, khi nào cu Đen gặp gỡ hay liên hệ với cu Trắng thì cái thế giới hư danh ảo vọng của chàng cu Trắng liền bị đe dọa sẽ sụp đổ. Chúng ta cũng thế, sau biết bao là công khó tập luyện để có một phong thái tu hành rất mực, thì chỉ cần một cơn giận, một nụ cười mỉa mai, một cái nhìn ganh tị đến viếng thăm... là tất cả cái bề ngoài sơn son thếp vàng đó liền sụp đổ tan tành.

Bi kịch của câu chuyện nằm ở chỗ chàng cu Trắng chối bỏ dòng máu lai đen của mình, cố gắng khỏa lấp để mạo nhận mình là da trắng 100%... nên lúc nào chàng ta cũng phải nơm nớp lo sợ bị lộ tung tích.

Tại sao chàng trai lại cam chịu sống một cuộc đời đầy sợ hãi, giả dối và bấp bênh như thế? Chính cái thế giới phù hoa, những đặc quyền ưu tiên dành cho dân da trắng đã khiến chàng thèm thuồng và ao ước ao được hưởng như họ.

Trở lại câu chuyện của chúng ta, ngay từ thuở bé, chúng mình đã được cha mẹ và thầy cô giảng dạy rằng phải cố gắng làm sao để được trở thành một đứa bé ngoan ngoãn, tử tế, dễ thương... Lúc dần dần lớn lên, xã hội lại cho ta một cái khuôn thế nào là một người lịch sự, đắc nhân tâm, được mọi người yêu mến.

Và khi em bước chân vào chùa, người xung quanh liền khen em, là đại trượng phu, là sa môn, là thầy của mọi người v.v... Hơn lúc nào hết, đây là lúc em chối bỏ cái bản ngã thật sự của mình để cố gắng rập khuôn theo một hình bóng, một nhân dáng nào đó mà người chung quanh em chờ đợi và ca tụng. Đó là lúc mà thằng cu Trắng đang cố gắng chứng tỏ mình là dân da trắng 100%.

Em thân mến,

Nếu em đã thành công nghĩa là em đã trở thành một bậc chân tu thánh thiện, trắng bạch như vỏ ốc, không ai có thể tìm ra một chút ít tì vết nào. Và nhất là em rất bằng lòng về con người của em, về những đức tính mà em đã dày công tập luyện, cùng những quyền lợi phụ tùng mà thế nhân cung kính dành cho cái vỏ khả kính ấy, thì câu chuyện xin dừng lại nơi đây.

Nhưng nếu em đã thoáng thấy có một cái gì trục trặc bất ổn, giả dối... trong con người đầy mâu thuẩn của mình thì đâu hãy thử một lần, lấy hết can đảm, nhìn kỹ mình, nó ra sao thì nhận như thế đó. Hãy thử đừng nỗ lực, đừng cố gắng biến cái thành bản ngã khác mà em cho là tốt đẹp hơn. Chàng cu Trắng mà dám nhìn nhận mình là dân da màu thì hơi đau thật đấy, có nghĩa là chàng sẽ mất tất cả những uy danh và quyền lợi mà xã hội đã dành cho tập thể da trắng. Cũng thế, khi em chịu nhận mình là một tôn giả chúng sanh đầy đủ tham, sân, si như trăm nghìn chúng sanh tầm thường khác thì em sẽ đánh mất hết lòng ái mộ, tôn kính của người chung quanh đã dành cho em. Nhưng bù lại thằng cu Trắng được sống hồn nhiên thoải mái không còn phập phồng lo sợ bị lộ tẩy... Em sẽ thấy có một khung trời kỳ diệu mở ra trước mắt. Đau đớn biết bao khi ta phải chứng kiến ngày lâm chung của cái huyễn ngã mà ta đã khổ công che chở tập luyện... nhưng bù lại ta sẽ không còn sợ hãi, lo ngại... nghĩa là "vô hữu khủng bố, vô quái ngại... " (không còn sợ hãi... không còn ngại cái quái gì hết).

Chấp nhận mình có những tánh xấu, không có nghĩa là em sống si mê, buông mình theo vô minh, dục vọng, mà chấp nhận có nghĩa là bình tĩnh quan sát, theo dõi để thấu đáo toàn thể cái cơ cấu được mệnh danh tà TA, là BẢN NGÃ CỦA TA. Đây cũng chính là chỗ mà ngài Huyền Giác quả quyết khẳng định: "Vô minh thật tánh tức Phật tánh" đó em.




Như Thủy

Batting EyelashesHãy sống là chính mình, bình thường nhưng không tầm thường.Batting Eyelashes
THANK YOU
[-] langtrang được 1 thành viên cám ơn cho post này:
behai (02-04-2012 10:54 PM)
27-02-2012, 08:39 PM (Được chỉnh sửa: 27-02-2012 08:41 PM bởi quangvu.)
Bài viết: #37
RE: HÔM NAY ĐỌC GÌ ?
Những người sống quanh ta

Ai thực sự đã làm đời bạn khác đi?

Hãy thử trả lời vài câu hỏi dưới đây:

- Hãy kể tên năm người giàu nhất thế giới. Hãy kể tên vài người đoạt vương miện hoa hậu hoàng vũ trong mấy năm gần đây. Hãy kể tên 10 người đã đoạt giải Nobel. Hãy kể tên 6 nghệ sĩ mới đây được nhận giải thưởng của viện hàn lâm khoa học – nghệ thuật điện ảnh trao tặng.

Bạn có thể trả lời dễ dàng không? Chắc là không. Vấn đề là không ai trong chúng ta nhớ đến những ngôi sao của ngày hôm qua cả, dù những thành tích của họ không phải là thành tích hạng hai. Họ là những siêu sao trong lĩnh vực của họ. Thế mà khi tràng pháo tay chấm dứt, khi những giải thưởng mờ nhạt đi, những thành tích bị lãng quên thì những lời chúc mừng nồng nhiệt cùng những tước hiệu cũng sẽ bị chôn vùi theo chủ nhân của nó.

Và đây là những câu hỏi khác, hãy xem thử bạn sẽ trả lời như thế nào:


- Hãy kể tên vài thầy cô đã giúp đỡ bạn trong quá trình học tập. Hãy kể tên 3 người đã từng giúp bạn trong những lúc khó khăn. Hãy kể tên vài người đã cho bạn những bài học đáng giá. Hãy nghĩ đến người đã làm bạn thấy cuộc sống giá trị và ý nghĩa. Hãy nghĩ đến năm người mà bạn thích nói chuyện với họ. Hãy nêu tên một nhân vật trong phim nào đó mà câu chuyện của họ làm bạn ngưỡng mộ và rung động.

Dễ hơn phải không? Và bài học chính là những người đã làm cuộc đời bạn khác đi không phải là những người danh tiếng nhất, nhiều tiền nhất, hay nhiều giải thưởng nhất. Họ chính là những người đã từng bận lòng với bạn.

(Sưu tầm)

Happiness is a journey, not a destination.
THANK YOU
[-] quangvu được 1 thành viên cám ơn cho post này:
behai (02-04-2012 10:55 PM)
07-03-2012, 10:39 AM (Được chỉnh sửa: 07-03-2012 10:41 AM bởi quangvu.)
Bài viết: #38
RE: HÔM NAY ĐỌC GÌ ?
(Gốc là một truyện cười, tuy nhiên đáng để suy ngẫm hơn là chỉ để cười vui)

Chờ Chúa đến cứu

[Hình: Swalloweddemo.jpg.w560h306.jpg]

Một người đàn ông bị đắm thuyền, đang ngắc ngoải trên biển bám víu vào 1 mảnh tàu vỡ.

Có một chiếc tàu chạy qua và hỏi : “anh không sao chứ, chúng tôi sẽ đến ngay !”
Người đàn ông trả lời : “Không, cám ơn, tôi đang chờ Chúa đến cứu tôi”.
Con tàu bỏ đi

Lát sau, một con tàu khác lại đi ngang qua và hỏi : “Chờ đấy, chúng tôi sẽ giúp anh ngay !”
Người đàn ông vẫn kiên quyết : “Không, cám ơn, tôi đang chờ Chúa đến cứu tôi”.
Con tàu bỏ đi. Sau đó thì người đàn ông chết đuối.

Đến khi tới thiên đàng, trước mặt Chúa, ông hỏi : “Sao Ngài không cứu tôi ?”
Chúa trả lời : “Đồ ngốc, ta đã gửi 2 con tàu rồi đấy thôi !”


(sưu tầm)

Happiness is a journey, not a destination.
THANK YOU
[-] quangvu được 3 thành viên cám ơn cho post này:
ANH THƯ (09-03-2012 12:52 AM), langtrang (31-03-2012 08:33 PM), behai (02-04-2012 10:56 PM)
31-03-2012, 08:47 PM
Bài viết: #39
RE: HÔM NAY ĐỌC GÌ ?
Chiếc gương và cửa sổ

Có một người Phú ông tên là Hạo Tường luôn cảm thấy trong cuộc sống của mình thiếu thốn một cái gì đó, thế nên Ông quyết định lên đường tìm Thiền sư để tham hỏi.

Khi gặp Thiền s.ư : "Thưa Ngài ! Tôi có rất nhiều tiền, muốn thứ gì thì có thứ đó nhưng lại không cảm thấy vui và hạnh phúc được".

Vị thiền sư mời Ông ta đứng trước một cửa sổ được làm bằng kính và hỏi Ông thấy được gì?

- "Dạ con thấy những đoàn người tất bật, hối hả qua lại trên những con đường, có khi là bằng phẳng, có khi gập gềnh, khúc khủy nữa".

Thiền sư chẳng nói gì và mời Ông ta đứng trước một chiến gương soi hỏi Ông thấy được gì?

- "Con thấy chính mình".

Thiền Sư ôn tồn nói : "Chiếc gương được làm bằng kính, cửa sổ cũng được làm bằng kính, nhưng cửa sổ thì trong suốt nên có thể thấy được bên ngoài, có thể nhìn được người, cảnh vật xung quanh ta nhưng chiếc gương thì phủ một lớp son phía sau hoặc một tấm gỗ nên chỉ có thể nhìn được mình mà thôi, khi trong con người mình có thể gỡ bỏ đi lớp sơn hay tấm gỗ kia thì lúc đó con sẽ nhìn thấy người khác, lúc con nhìn thấy người khác con sẽ cãm thấy hạnh phúc với những gì đang có".

Lời bạt :

Bạn là người hạnh phúc không? hay là những người luôn bận rộn với cuộc sống hiện đại này? Hoặc ta cảm nhận cuộc sống mình mỗi ngày một vui hơn? Mỗi ngày chúng ta chạy danh cầu lợi. Chúng ta đâu đó đã có một góc của sự bình yên và hạnh phúc nhưng chưa bao giờ thay đổi góc độ nhìn để dung nạp, tha thứ cho người khác. Chỉ khi nào ta hiểu được hai chữ "dừng bước". Ta đứng lại để tiếp nhận người khác đang tồn tại, họ hiện hữu trong sự tương qua của ta, ta dừng lại để nhìn, để hiểu và để thương. Khi thương được mọi người ta sẽ thương chính mình.

sưu tam

Batting EyelashesHãy sống là chính mình, bình thường nhưng không tầm thường.Batting Eyelashes
THANK YOU
[-] langtrang được 2 thành viên cám ơn cho post này:
behai (02-04-2012 10:57 PM), BAYQUOI (04-04-2012 02:16 PM)
23-04-2012, 09:46 AM (Được chỉnh sửa: 23-04-2012 09:47 AM bởi quangvu.)
Bài viết: #40
RE: HÔM NAY ĐỌC GÌ ?
Nguồn: http://khanhvu.com/blog/2012/nhung-dieu-cuoi-cung/

Những điều cuối cùng

[Hình: 3964040611_6f9f037824_z.jpg]

- Một con mèo đã quá no nhưng trong đĩa vẫn còn đầy cá chăng? – Tôi hỏi kháy cậu ta khi thấy trên tay ông bạn thân nhất là chiếc kẹo cuối cùng trong hộp. Sự thật là cậu ta đã xơi một lèo hết sạch nguồn thức ăn cuối cùng của tôi. Trong cái buổi chiều ngập lụt những bài tập toán khó xơi này thì lọ kẹo ấy là niềm an ủi duy nhất.

- Đừng nói là cậu no quá không ăn nổi nữa đấy nhé!

- Không đơn giản thế đâu – Cậu ta nháy mắt – Đã bao giờ cậu nghe nói đến “quy luật cuối cùng” chưa?

Tôi biết thừa là cậu ta đang cố phong tặng danh hiệu cho hành động của mình.

- Cái kẹo cuối cùng này rất đặc biệt nên tớ không ăn nó vội. Tớ muốn giữ nó. Cậu hãy làm thử như thế và sẽ cảm thấy nó rất quan trọng.

- Vậy cả ngàn lẻ một cái kẹo khác mà cậu sẽ ăn rồi cũng trở nên quan trọng hay sao?

- Này, hãy suy nghĩ một cách nghiêm túc. Tớ muốn được nói về những lần được coi là “cuối cùng”. Khi đi mua ti vi, người bán hàng bảo rằng: “Đây là chiếc ti vi cuối cùng loại này được sản xuất”, thế nào cậu cũng thấy nó quý hơn hẳn vì cậu sẽ không có được cái TV như thế nữa nên sẵn sàng mua nó dù đắt hơn một hai giá. Hay lần cuối cùng một người bạn nấu ăn cho cậu trước khi người đó chuyển nhà đi xa, cậu biết sẽ không có hoặc lâu lắm nữa mới có một bữa ăn như vậy thì cậu có thấy nó quan trọng và ngon hơn hẳn…

Lần này thì có vẻ như cậu bạn tôi đã nói đúng. Tôi nhớ đến ngày Chủ Nhật cuối cùng mà cả gia đình đã ăn cơm cùng nhau trước khi bố đi công tác xa và không bao giờ trở về nữa. Tôi nhớ đến trận cãi lộn cuối cùng với một người bạn thân đã không kịp làm lành trước khi bạn ấy chuyển trường, tôi nhớ lần cuối cùng nhìn thấy con chó nhỏ bị ốm sau bức tường rạp chiếu phim, tôi đã mấy lần định đưa nó về nhưng lần cuối cùng là lần quyết tâm thì nó đã không còn ở đó nữa…

Tôi nhớ những lời cuối cùng một cô bạn cùng khối – người đã nổi tiếng khắp trường bởi sự can đảm đối mặt với bệnh máu trắng: “Xin các bạn cứ tiếp tục mong ước những điều tốt lành cho tất cả mọi người, chừng nào cuộc sống này vẫn còn trên Trái Đất…”.

Cậu bạn tôi nói đúng, khi ta thấy một thứ gì đó là “cuối cùng”, ta luôn trân trọng nó hơn. Hẳn bạn muốn nghe mọi người nói với nhau về bạn: “Lần cuối cùng tôi gặp cậu ấy, cậu ấy rất dễ chịu.” thay vì “Lần cuối cùng tôi gặp nó, nó cáu bẳn lắm.” và nếu bạn nghĩ như vậy, ngày hôm nay của bạn sẽ tuyệt vời hơn biết bao nhiêu, nếu bạn trân trọng, sẽ yêu quý nó hơn để làm những việc có ý nghĩa hơn.

Hãy nhớ rằng, điều cuối cùng bạn làm và câu cuối cùng bạn nói là những thứ ở lại trong lòng người khác lâu nhất.

(sưu tầm)

Happiness is a journey, not a destination.
THANK YOU
[-] quangvu được 3 thành viên cám ơn cho post này:
MinHo (23-04-2012 11:26 AM), Lam Trân (23-04-2012 03:16 PM), minhnhat (23-04-2012 09:40 PM)
 


Chuyển nhanh:


Đang xem chủ đề này: 1 Khách

Liên hệ | Gốc Quê | Lên trên | Nội dung | Bản rút gọn | Tin RSS