Vui Vui Monday (st)
|
30-11-2015, 07:33 AM
Bài viết: #1
|
|||
|
|||
Vui Vui Monday (st)
Chết Đuối
Nửa đêm, ông chồng giãy đùng đùng rồi la chói lói: -Cứu tui dí! Cứu tui dí! Bà vợ nằm kế bên đập lên ngực chồng: -Cái gì mà la dzữ dị? Ổng thở hào hển: -Trời ơi, tưởng chết đuối rồi. Tui nằm mơ đi đò mà đò chìm, mà tui đâu có biết bơi. Mẹ, sặc nước gần chết. May mà nắm được đám cỏ gà ven bờ sông, không thôi thì chết ngắc rồi. -Bây giờ tỉnh hồn chưa? Nếu tỉnh rồi thì buông tay ra. Nãy giờ nắm đau thấy mẹ. Lười quá cỡ Có ông nhà quê kia lười lắm, nhưng nhờ bà vợ giỏi giang nên khá giàu. Ông ta nảy ra ý nghĩ là tuyển chồng cho cô con gái đầu lòng, với điều kiện là chàng rể càng lười... càng tốt. Đã nhiều anh chàng rắp ranh bắn sẻ tới ứng thí. Anh thì khai rằng cả tháng không tắm; anh thì kể rằng mình nằm mà ăn; lại có anh khoe mình chưa bao giờ chải răng súc miệng. Toàn là những... anh tài của thế giới lười. Thế nhưng ông chưa chấm ai. Một bữa kia đang ngồi uống trà ở hàng hiên trước nhà, ông thấy có một thanh niên đi giật lùi từ ngõ vào nhà mình. Ngạc nhiên quá, ông quát to: -Này anh kia, anh đang làm cái trò khỉ gì thế? Vẫn đi thụt lùi, anh kia đáp: -Nghe nói bác đang tuyển chồng... lười cho con gái? -Ừ, thế thì sao? -Cháu đến đây hỏi con gái bác, nếu bác nói "NO" một tiếng thì cháu giông thẳng, đỡ mất công xoay người lại mà đi về. Thấy thằng này xứng đáng là Tổ Sư Lười, ông bèn gả con gái cho nó. Sau này trong chốn giang hồ, chúng anh hùng gọi chàng thanh niên kia là thằng Tưng, đến lúc về già thì họ gọi là ông Tưng. Cũng may là bà Tưng giỏi giang như mẹ ngày xưa, nên gia đình cũng có của ăn của để chứ không đến nỗi đói rách vì có ông chồng lười nhớt thây. Ký Sự Chiến Trường Chuyện này được các ký giả (không thiệt) của nhóm Vit Bau đưa tin: Anh lính chiến Huê Kỳ bị thương rất nặng trên chiến trường Irak. Bác sĩ tiền tuyến và nhóm Y tá cho rằng anh khó qua khỏi, nên BS ghé tai anh nói nhỏ: -Anh có điều gì yêu cầu thì chúng tôi sẽ cố gắng hoàn thành. Anh thều thào: -Cả tuổi trẻ của tôi đã hiến cho quốc gia, nay có lẽ là lúc cuối đời, xin cho tôi được hôn lên quốc kỳ lần cuối. Nơi mặt trận không thể kiếm ra lá cờ, nhưng vị BS sực nhớ ra rằng trong nhóm mình có 1 cô y tá xinh đẹp, mà trong một lần đi tắm biển hồi còn ở Mỹ, ông ta đã nhìn thấy cô có xâm 1 lá cờ Mỹ trên mông. Ông bèn đề nghị cô Y tá tuột quần để cho anh thương binh kia hôn lá cờ lần cuối. Cô bằng lòng. Sau khi hôn lên lá cờ, người chiến binh trẻ thì thầm với cô: - Em có thể xoay người lại để cho anh hôn bin Laden một cái không? Thông Minh Một anh chàng cặp bồ với một phụ nữ đã có chồng, lúc 2 người đang ở trong nhà tâm sự thì bất ngờ người chồng về. Anh chàng cuống quit: - Chết rồi làm sao bây giờ hả em? - Bình tĩnh em đã có cách… Cô liền đi vào bếp xách cái thùng rác to tướng ra… mở cửa và nói: - Anh đổ rác giùm em nhé? Người chồng lập tức tuân lệnh vợ, xách thùng rác xuống tận tầng trệt để đổ rác. Nhân cơ hội đó anh chàng bồ mới thoát ra được, vừa đi về nhà vừa tấm tắc khen: - Cô ta thông minh thật, hơn đứt vợ mình. Về đến nhà anh bấm chuông… Một lúc rất lâu sau vợ anh ra mở cửa, trên tay cô là một cái thùng rác to tướng và mỉm cười nói: - Anh yêu ơi, anh đổ rác giúp em nhé Con đâu có ngu Một bữa kia, má cô gái thấy nó cầm lo le 20$ mới hỏi: -Tiền ở đâu mà mày có nhiều vậy con kia, hay là mày lấy của má? -Xời ơi, con lấy của má mà dám cầm khoe khơi khơi vầy sao? Thằng cu Đơ nó thua con đó má. -Sao con gái má giỏi vậy? Chắc con học giỏi hơn nó hả? -Không phải. Nó đố con nếu trèo lên tới chạc ba cây thì nó thua con 10$, mà con leo lên tuột xuống 2 lần nên nó phải đưa con 2 chục. -Trời ơi, nó muốn dòm quần xi líp của mày đó. -Má ơi, con cũng đâu phải là đứa ngu đâu, nên hôm qua con đâu có mặc quần xi líp..... Lịch Sự Cô giáo giảng nghĩa về chữ "Lịch Sự" Cô giáo hỏi : - Các em cho cô biết lịch sự là gì ? Quả là câu hỏi khó với học sinh lớp 1. Các em suy nghĩ mãi rồi Tửng giơ tay xin trả lời : - Thưa cô, lịch sự là cái ở trong quần dài của bố em ạ ! Cô giáo đỏ mặt. - Sao em lại trả lời như vậy ? - Thưa cô, vì mỗi lần có khách tới nhà, em nghe má em kêu ba là mặc quần dài vào cho khỏi mất lịch sự. Như vậy là lịch sự là cái ở trong quần của ba em và nó rất dễ bị mất ạ ! Hồn Lỡ Có một ông được người ta gọi là nhạc sĩ, không phải ông viết ra được bản nhạc nào, nhưng ông biết chơi nhiều nhạc cụ, hát hay, giỏi nói lái. Một bữa kia họp mặt bạn bè, ông huyên hoang: -Tôi biết hầu hết các bản nhạc VN, chỉ cần ai đó dạo lên chừng năm sáu nốt đầu, hay nói vài ba chữ là tôi biết bài hát đó tên gì, do nhạc sĩ nào làm và tôi có thể hát được ngay bản đó. Một bà chừng hơn 40 tuổi, tay vén tóc mai rồi chớp chớp mắt nói: -Thưa anh, tôi chỉ nhớ có 2 chữ thôi, anh đoán ra được không? Ông chớp mắt lại rồi cười rất có duyên: -Hy vọng được. -Hồn lỡ.... tăng tằng tăng tắng tăng... -Ý cha cha, bản này ...tôi không dám hát rồi đa. Qúi vị biết tại sao ổng không dám hát không? Hãy nói lái chữ "Hồn Lỡ" xem sao. Củ cải muối Trong giờ học, cô giáo hỏi cả lớp: - Các em biết thuốc Tylenol dùng để trị gì không? Thằng Tí đáp : - Thưa cô trị nhức đầu ! - Giỏi lắm ! Trò còn biết thứ thuốc nào nữa ? Thằng Tèo lanh chanh nói: - Thưa cô, thuốc Halls trị ho ! -Giỏi lắm ! còn thuốc nào nữa ? Thằng Cu Đơ giơ tay rồi la toáng lên: - Viagra ! Cô giáo hơi lúng túng ...nhưng cũng tò mò nên hỏi : - Thuốc đó trị gì vậy? Thằng Cu Đơ nói ngay : - Thuốc nầy dùng làm cứng củ cải muối ! Cô giáo hơi ngạc nhiên nên hỏi ngược lại : - Tại sao vậy? Thằng Cu Đơ gãi đầu, ấp úng đáp: - Dạ em cũng không biết, nhưng mỗi tối em nghe mẹ em nói với ba em: "Nhớ uống Viagra nghe, hông thôi cái củ cải muối của ông nó mềm xèo xài hỏng được đâu!" Lây bệnh Người đàn ông hốt hoảng nói trong điện thoại: -Thưa bác sĩ ! Hình như con trai tôi bị sốt Ebola. - Tôi biết - bác sĩ đáp - hôm qua tôi đã đến nhà ông và cho cậu ta uống thuốc rồi. Ông hãy cách ly cậu ta với những người khác. - Nhưng nó đã hôn con Osin nhà tôi hồi đầu tuần. - Vậy thì chúng ta phải cách ly cô ta luôn, cho khỏi lây lan ra cho những người khác trong nhà... - Nhưng chính tôi cũng hôn con Ôsin cách đây mấy ngày. - Như thế có nghĩa là ông có thể đã mắc bệnh rồi. - Vâng tôi nghi vợ tôi cũng bị bệnh, vì tôi đã hôn bả đêm hôm kia. Bác sĩ hốt hoảng: - Bỏ bố rồi Vậy thì tôi cũng bị lây mất rồi. Ông BS vội vàng gọi cho vợ: -Em ơi, hình như anh bị Ebola rồi, mà hồi đêm hôm qua anh đã hôn em. Em có cảm thấy nóng sốt gì không? Đừng giao tiếp với các con kẻo chúng lây lan nghe. Vợ tái mặt: -Chết rồi, em mới hôn anh tài xế sáng nay. Ông bác sĩ rên lên: -Phen này thì chết cả đám rồi. Tả động vật Cô giáo yêu cầu học sinh lớp ba làm văn tả động vật. Đề bài thứ nhất là tả một con mèo. Một học sinh viết gọn lỏn: "Nhà em có một con mèo". Khi trả bài, cô giáo hỏi: - Sao em không tả rõ hơn? Bé đáp: - Dạ, nhà em có nhưng em chưa được thấy. Vì mẹ em nói ba em có mèo, ba em ra sức giấu còn mẹ em ra sức tìm. Khi nào mẹ em tìm thấy, em sẽ tả kỹ ạ! Tuần thứ hai, đề bài yêu cầu tả con chó. Học sinh nọ lại viết cộc lốc: "Nhà em có một con chó". Cô giáo bảo: - Em nên tả kỹ hơn! - Dạ, con chó còn ở ngoài đường, vì một hôm mẹ em nói với ba em: "Hôm qua đi với con chó nào cả ngày?". Khi nào nó về nhà em, em sẽ tả kỹ hơn ạ. Tuần thứ ba, cô ra đề tả con khỉ. Vẫn em học sinh bữa trước, lần này thì viết dài hơn: "Nhà em có nuôi một con khỉ, nhưng em không thấy đâu......vì hôm nọ, khi em đang đứng chơi trước ngõ, có một cô rất trẻ đến gõ cửa, ba em vội chạy ra nói nho nhỏ với cô ấy: "Con..khỉ đang ngồi trong nhà đấy" ! Khiêm Tốn Lắm Có anh chàng A kia đi cua gái. Sau một thời gian tán tỉnh, coi bộ cô gái cũng đã xiêu xiêu lòng, nhưng ông bố xem tướng mạo anh này không được cho lắm nên còn ngần ngừ. Một hôm anh ta rủ một anh bạn B đi cùng với mình đến nhà nàng, căn dặn bạn rất kỹ là nếu ông bố có hỏi gì thì anh ta sẽ trả lời rất khiêm tốn, còn người bạn B thì phải bốc phét lên, để ông ta biết rằng mình chẳng phải tay vừa. Vào nhà hai chàng tung hứng rất nhịp nhàng. Ông bố cô gái hỏi: -Hai cháu đến đây bằng gì? Anh chàng A lễ phép trả lời: -Dạ cháu đi xe thường thường vậy thôi. Ông bạn B ngồi bên đế vào: -Nó khiêm tốn đấy bác ạ. Nó đi xe BMW mới cáu cạnh, đang gửi đằng kia kìa. -Thế à! Thế bố mẹ cháu làm gì?. -Dạ, bố mẹ cháu cũng buôn bán vớ vẩn tầm thường. -Nó khiêm tốn đấy bác ạ. Bố nó là Đại gia, mẹ nó ngày xưa là Hoa hậu, sau có đi đóng phim đấy. Cả nhà đi đâu cũng xe đưa, người rước oai lắm. -À, thế à. Thế cháu học hành ra sao?. -Dạ cháu cũng thường thường thôi ạ. -Nó khiêm tốn quá đấy bác. Thằng này du học đậu tiến sĩ bên Mỹ, sau đó lại sang Anh học thêm kinh tế. Tiếng Anh nó nói còn thạo hơn tiếng Việt. -Ồ chà chà, giỏi thế cơ à! Gia đình cháu như thế thì chắc kinh tế cũng khá nhỉ? -Dạ cũng thường thường… -Cái thằng khỉ này, thường thường cái gì? -Quay qua ông cụ đang tròn mắt vì ngợp, anh tiếp tục nổ- Nhà nó có hai cái nhà lớn cho thuê, cả gia đình thì đang ở biệt thự 20 phòng. Nó mà lấy vợ là bố mẹ bắt ra riêng ở cái biệt thự bên bờ hồ đẹp lắm. Đúng lúc ấy thì anh chàng A khe khẽ ho, ra ý nhắc nhở bạn mình nổ quá. -Cháu bị cảm à? Gió mùa này dễ cảm lắm. -Dạ cháu cũng cảm, ho…o… thường… thường Anh bạn B bèn vội vàng đía vào: -Nó lại khiêm tốn đấy bác ạ. Không phải ho thường thường đâu, mà là ho lao nặng lắm. Tuần rồi đi chụp X-ray, nghe nói bị nám đen mất nửa lá phổi rồi… CÔNG CHA NHƯ NÚI THÁI SƠN, NGHĨA MẸ NHƯ NƯỚC TRONG NGUỒN CHẢY RA .........LOVE YOU ALL.............. |
|||
|
Đang xem chủ đề này: 1 Khách