PPS NHẠC> NHẠC MÙA THU & NHẠC KHÁC
|
07-12-2016, 05:51 AM
Bài viết: #21
|
|||
|
|||
RE: THU cùng với những bản nhạc cũ & NHẠC KHÁC...
DQ nhac-tình ca.pps (Kích cỡ: 5.21 MB / Tải về: 390) |
|||
07-12-2016, 05:53 AM
Bài viết: #22
|
|||
|
|||
RE: THU cùng với những bản nhạc cũ & NHẠC KHÁC...
DQ nhạc-rain and tear.pps (Kích cỡ: 8.69 MB / Tải về: 396) |
|||
16-12-2016, 08:33 PM
Bài viết: #23
|
|||
|
|||
RE: THU cùng với những bản nhạc cũ & NHẠC KHÁC...
DQ -SỰ SỐNG( bonsai) .pps (Kích cỡ: 2.64 MB / Tải về: 385) pps * SỰ SỐNG * |
|||
16-12-2016, 08:35 PM
Bài viết: #24
|
|||
|
|||
RE: THU cùng với những bản nhạc cũ & NHẠC KHÁC... | |||
01-01-2017, 09:17 PM
Bài viết: #25
|
|||
|
|||
RE: THU cùng với những bản nhạc cũ & NHẠC KHÁC...
DQ -BÌNH YÊN( tịnh).pps (Kích cỡ: 2.92 MB / Tải về: 382) |
|||
01-01-2017, 09:20 PM
Bài viết: #26
|
|||
|
|||
RE: THU cùng với những bản nhạc cũ & NHẠC KHÁC...
DQ nhạc- ngàn năm hư vô ( tranh hoa).pps (Kích cỡ: 2.59 MB / Tải về: 378) |
|||
17-01-2017, 05:32 AM
Bài viết: #27
|
|||
|
|||
RE: PPS THU với những bản nhạc cũ & NHẠC KHÁC... | |||
17-01-2017, 05:34 AM
Bài viết: #28
|
|||
|
|||
RE: PPS THU với những bản nhạc cũ & NHẠC KHÁC... | |||
23-01-2017, 08:58 PM
Bài viết: #29
|
|||
|
|||
RE: PPS THU với những bản nhạc cũ & NHẠC KHÁC...
MỜI XEM QUA BÀI THƠ CỦA TUỔI MỘNG MƠ: * ngày xưa hoàng thị * PHẠM THIÊN THƯ
NHẠC PHỔ THƠ CỦA PHẠM DUY VÀ PPSX CỦA DQ ( bật mí tuy tuổi học trò nhưng ảnh kg học trò , pps đơn giản nhưng mỗi ảnh thì mời xem qua) DQ-NGÀY XƯA HOÀNG THỊ.ppsx (Kích cỡ: 9.7 MB / Tải về: 369) |
|||
18-02-2017, 09:31 PM
(Được chỉnh sửa: 18-02-2017 09:44 PM bởi dieuquang.)
Bài viết: #30
|
|||
|
|||
RE: PPS THU với những bản nhạc cũ & NHẠC KHÁC...
KÍNH MỜI XEM * ÁO LỤA HÀ ĐÔNG *
Thơ: Nguyên Sa. Nhạc: Ngô Thụy Miên nguyên sa (1932-1998) ÁO LỤA HÀ ĐÔNG Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung Bày vội vã vào trong hồn mở cửa Gặp một bữa anh đã mừng một bữa Gặp hai hôm thành nhị hỉ của tâm hồn Thơ học trò anh chất lại thành non Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu Em không nói đã nghe lừng giai điệu Em chưa nhìn mà đã rộng trời xanh Anh đã trông lên bằng đôi mắt chung tình Với tay trắng em vào thơ diễm tuyệt Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâu Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại Để anh giận mắt anh nhìn vụng dại Giận thơ anh đã nói chẳng nên lời Em đi rồi, sám hối chạy trên môi Những ngày tháng trên vai buồn bỗng nặng Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng Bài thơ này đã được nhạc sĩ Ngô Thuỵ Miên phổ nhạc thành bài hát cùng tên. Ngô Thụy Miên Lời Nhạc: Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn Mà mùa Thu dài lắm ở chung quanh Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung Bay vội vã vào trong hồn mở cửa Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâu Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau? Để anh gọi tiếng thở buồn vọng lại.... Em ở đâu, hỡi mùa Thu tóc ngắn? Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng ...Anh vẫn yêu màu áo ấy em ơi. VÀ MỜI BÀ CON XEM PPSX ÁO LỤA HÀ ĐÔNG DQ- ÁO LỤA HÀ ĐÔNG.ppsx (Kích cỡ: 9.37 MB / Tải về: 282) và đáng ra phần sau này đặt ở phần đọc thích hợp hơn, nhưng vì liên quan tác giả , nhà thơ Nguyên Sa nên mời xem qua ,dq HAI MƯƠI NĂM Tôi mang trên vai Tuổi hai mươi Như đời hai mươi thế kỉ Đời để quanh tôi những lao tù cơ cực Tuổi hai mươi chưa đến đã bay vèo. Hai mươi năm Thỉnh thoảng có một người yêu Chạy qua cuộc đời Như gió thổi Nhưng rồi đêm khuya Nằm nhìn những cầu tay ai đưa vào tình ái Nhìn hai tay mười ngón Tôi mới biết rằng Cuộc đời vẫn trắng hai tay Các em Những L, những T, những M, những H Các em đã cho tôi trời xanh Và gió mát Tại sao? Tôi chẳng hiểu tại sao Cũng chẳng cần tìm hiểu Có thể đời đã để sau lưng tôi chiến tranh mù mịt Cuộc sống đổi màu trong nước mắt phế binh Hay ở quanh tôi những đồn phòng ngự Đã biến tôi thành một gã lính canh thô bạo Đi giày đinh giẫm nát tâm hồn. Có thể đời đã đưa tôi vào những giảng đường Dạy tôi đo hành tinh bằng đường đi ánh sáng Đo tình yêu bằng đơn vị tiền tài Rồi tôi đo hoang vắng của hồn tôi Bằng những đêm rất rộng Tay vẫn cầm tay Tay vẫn khoác ngang lưng Mà có một vòng chân không Tôi vẫn gọi bằng em Mà nghe thấy âm thanh rơi vào thạch động. Tại sao? Tôi chẳng hiểu tại sao Nhưng tôi hãy hỏi: Tại sao đời cho tôi hai mươi tuổi Để tôi ngồi đây Thở khói thuốc hơi tròn Nhìn mưa bay Nhớ những người yêu cũ Và nghĩ thầm: Đời là một tiếng cười to… NGƯỜI EM SÁNG TRONG CÔ ĐỘC Tay anh dài sao em không gối mộng Thơ anh say sao chẳng uống cho đầy Mắt thuyền trôi anh chèo cả hai tay Sao chẳng ngự cho hồn anh xuống nhạc Sao chẳng đến cho lá cành xanh biếc Năm ngón tay anh trổ lá mùa xuân Ngọc cho em anh đúc ở thư phòng Có lửa cháy trong mắt buồn da diết Có thơ thắp sáng trong từng ánh nguyệt Những lời êm bầy biện với linh hồn Có mùa thu thay áo ở đầu non Cho dịu lối em về mai lá rụng Em chói sáng trong tình anh cô độc Cả cuộc đời mộng ảo nhớn bừng lên Gót kiều thơm chuyển bước: bút thần run Chờ em đến tuổi trời anh đốt lửa Hãy thở gấp cho anh nhiều hơi thở Mắt mở to cho biển rộng vô cùng Hãy ban từng khoé mắt đốt hoa đăng Và má đỏ tiếp hồng xuân vĩnh viễn Em đã đến chưa? Sao đêm chợt vắng Cả cuộc đời xáo động chợt hao đi Những ngón tay dần chuyển đến hôn mê Và tà áo phủ chân trời trước mặt. ĐẸP Người dáng bước bơ vơ của bầu trời hải đảo Tóc bồng bềnh trên nếp trán ưu tư Những ngón tay dài ướp trọn mấy ngàn thu Mà men sáng trong xanh mầu trăng vời vợi Hơi thở mới nguyên của đồng tiền mừng tuổi Tôi nhìn người ngóng đợi mắt lên ba Người về đây có phải tự trời xa Với nét mắt vòng cung của cầu vồng che mưa nắng? Có phải tên người là âm thanh vô vọng Nên mắt buồn le lói thoáng bơ vơ Hay một đêm nao nước lụt Ngân Hà Thượng đế đưa sao mang gửi về khóe mắt? Người về đâu giữa đàn khuya dìu dặt Hơi thở thiên thần trong tóc ẩm hương xưa Người đi về trời nắng hay mưa Sao để sương gió trầm tư thêu thùa má ướt Mắt dịu ngọt đúc từ rừng ngọc bích Hay linh hồn trăm phiến đá chân tu Sao người về mang trọn một mùa thu Với mây trắng lênh đênh của những chiều nguyệt tận Là gió trăm cây hay là cồn nước đọng Người không cười mà hoa cỏ gói trong tay Đường áo màu viền trắng cổ thơ ngây Màu sắc thời gian người thu tròn giữa áo Bóng nhỏ xa đi trên lá vàng cổ đạo Bước chân chìm theo mỗi phím đàn khuya Tay trần gian tôi đếm ngón so le Đã có phút âu lo đường về dương thế Người về đâu mà lầu đài hoang phế Mang dáng người trên mỗi nấm bia phai Trăm vạn đường mây xê dịch chân trời Theo tiếng nhặt khoan của từng nhịp bước Dù về đâu tôi xin đừng chậm gót Để làm gì cho mỏi mắt trần gian Có bao giờ tôi sẽ phải làm quen Lời ngỏ ý sẽ là kinh cầu nguyện… BÂY GIỜ Thế kỷ chúng tôi chót buồn trong mắt Dăm bảy nụ cười không đủ xóa ưu tư Tay quờ quạng cầm tay vài tiếng hát Lúc xòe ra chẳng có một âm thừa. Cửa địa ngục ở hai bên lồng ngực Phải vác theo trăm tuổi đường dài Nên có gửi cho ai vài giọng nói Cũng nghe buồn da diết chạy trên môi. Hai mắt rỗng phải che bằng khói thuốc Chúng tôi nằm run sợ cả chiêm bao Mỗi buổi sáng mặt trời làm sấm sét Nên nhìn đêm mở cửa chẳng đi vào. Năm ngón tay có bốn mùa trái đất Chúng tôi cầm rơi mất một mùa xuân Có cất tiếng đòi to. Tiếng đòi rơi rụng Những âm thanh làm thành sẹo trong hồn. Chúng tôi chót ngẩng đầu nhìn trước mặt Trán mênh mông va chạm cửa chân trời Ngoảnh mặt lại đột nhiên thơ mầu nhiệm Tiếng hát buồn đè xuống nặng đôi vai. CÓ PHẢI EM VỀ HÔM NAY Có phải em về đêm nay Trên con đường thời gian trắc trở Để lòng anh đèn khuya cửa ngỏ Ngọn đèn dầu bấc lụi mắt long lanh Có phải em về đêm nay Cho lòng anh trở lại với lòng anh Như lá vàng về với lá cây xanh Trong những chiều gió đưa về cội Có phải em về đêm nay Để phá tan Những nụ cười thắt se sầu tủi Như anh vẫn cười mà đau đớn bao nhiêu Không biết đời người có đưa đến tin yêu Những ngón tay có đưa đến bàn tay Những mùa thu có đến gió heo may Hay ngày mai là bốn bề tuyết lạnh Có phải em về đêm nay Giữa lòng chiều im lặng Cho anh đừng tìm thấy anh Đo đếm thời gian Bằng những điếu thuốc lá tắt trong đêm Nhưng đã bao nhiêu lần đêm khuya Đầu gối trên cánh tay Để giấc mơ đừng tẻ lạnh Em đừng trách anh đã quá lo âu Đời người hiu quạnh Làm thế nào khi lòng mình nứt rạn kia em Dù không muốn gục ngã trong đêm Nhưng đã bao nhiêu lần đêm khuya Anh không biết đã làm thơ Hay đã chọn âm thanh làm độc dược Em đừng trách anh để lòng mình tủi cực Đến ngại ngùng dù nắng dù mưa Sao em không về Để dù nắng dù mưa Dù trong thời gian có sắc màu Của những thiên đàng đổ vỡ Ngủ say mềm Vì lòng anh (em đã biết) Có bao giờ thèm khát vô biên Có bao giờ anh mong đừng chết – dù để làm thơ Nên tất cả chỉ là yêu em Và làm thơ cho đến chết. Em sẽ về, phải không em Có gì đâu mà khó khăn, trắc trở Chúng mình lại đi Trên con đường chạy dài hoa cỏ Là những đơn phương ngự của tình yêu Mỗi ngón tay em Anh vẫn gọi là một cửa đào nguyên Và anh sẽ trở lại nguyên hình Một anh chàng làm thơ Mà suốt đời say rượu cúc Có phải em sẽ về Dù bầu trời ẩm đục Hay bầu trời trang điểm bằng mây Anh sẽ chải tóc em bằng năm ngón tay Trong những chiều gió thổi. (Trích tập san Sáng tạo, 1957) |
|||
|
Đang xem chủ đề này: 1 Khách