Đánh giá chủ đề:
  • 0 Votes - 0 Average
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
CÂU CHUYỆN RIÊNG ,THẬT
14-07-2020, 09:24 AM (Được chỉnh sửa: 14-07-2020 09:34 AM bởi dieuquang.)
Bài viết: #1
CÂU CHUYỆN RIÊNG ,THẬT
Câu chuyện thuật lại hoàn toàn 100% thật . Sau khi suy nghĩ viết lại , người xem tùy cảm nhận,cách nhìn, tùy điều kiện kinh tế, địa vị xã hội...mà có thể hiểu bài viết theo các nghĩ khác nhau. thanks.

[Hình: attachment.php?aid=14350]

Câu chuyện thật 100% mà người thuật lại đã nhân ra bao buồn- vui,tuyệt vọng –hy vọng, niềm tin và sự thán phuc,có đôi lúc cảm giác từ bình thường, thoãi mái xuống chồ khủng khiếp và lại lên lại.
Ghi lại theo thứ tự diễn tiến và kèm cảm nghỉ ngay lúc đó:
Là người được qua chử thọ cùng với sức khỏe của một người mổi sáng đều đi được 4km vòng công viên và sau đó tập thêm một số dụng cụ trang bị tại đây. Là người ông sáng chiều đưa rước hai cháu đi về 2 chuyến ở 2 nơi học , tối có thể kèm dạy thêm cho cả hai.Đó là chưa kể thời gian riêng ngồi tọa bẳng kg nhút nhít gần tiếng hay thay đổ lạy Phật 100 lạy là chuyện dễ dàng , không chút mệt mỏi.
Thế nhưng, điều bất ngờ đã xảy ra và vượt xa điều ta nghỉ không bao giờ gặp phải > mong ai đọc qua nên tìm ra điều hạnh phúc nhất kg phải là vật chất, tiền bạc mà là SỨC KHỎE và những sự lo lắng yêu thương của người thân trong gia đình ( hãy cô gắng tìm ra cái vui , cái hạnh phúc ngay tại gia đình để thấy nó không xa vời , không khó và luôn trong tầm tay).

Bắt đầu đơn giản bằng một triệu chứng mệt khi lên cấu thang có kèm chút ít đồ. Tập thể dục vừa đi 3km là kg thể tiếp tục tập dụng cụ, phải ngồi thở, đuối. Rồi một cơn xỉn mất điều khiển biết mà kg làm chủ được nên tuột dựa từ từ vào vách > xong triệu chứng qua mau , bình thường trở lại.Từ đây bắt đầu có triệu chứng thở mệt nhiều và đến cái ngày phải nhập viện phải tới. Đứng lên , đi vài bước đã có triệu chứng mất thở, nằm ngồi không sao.

Nhờ thằng rễ tốt nghe ba vợ có tình trạng đó , đã vội gọi vài bs trưởng khoa quen > thế là nó bảo ba có thể bị đột quị chiều đi ngay con sẽ đón tại BV . Một mặt con gái hồi dạy sinh viên để chạy về cùng mẹ đưa ba đi khám. Với sự hướng dẫn và người quen của rể , được dẩn ngay đường tắt vào khoa Tim mạch Can thiệp ( nếu theo đường chính có lẽ ít ra chờ thêm tiếng nữa,mà tôi thì đang thở dốc khi ở trong xe) > Nhập viện khoa tim mạch can thiệp. lúc đó là15h30.

Có lẻ khoa tim mạch là khoa bắt buộc phải đánh nhanh nên > BS vừa hỏi nguyên nhân nhập viện , tôi đã báo triệu chứng và kèm theo một ngày trước đó lại đi phân lỏng 3 lần .Lỗi của tôi là kg chú ý vì đau bung và muốn sạch nên kg quan sát chất thải ra! Lấy máu thừ, đo điện tâm đồ > kết quả ngay lúc đó kg biết ra sao mà bs vội xin 2 đơn vị máu ,sau khi thừ nhóm máu liên quan. Ytá vội chuẩn bị ghim kim truyền dịch và truyền ngay chai nước biển và đạm. Phải nói là khu phòng bệnh này khá sạch mổi giường có một riđô cho bệnh thay đồ hay vệ sinh, người nhà thì có thề thuê ghế bố ngã lưng. Rồi bịt máu đầu tiên vào người, tôi kg ngờ vào máu không dễ : Máu BV lớn có trử nhưng bs phải ký giấy xin và chờ nhiều thủ tục, dựa vào y bạ bệnh nhân và người nhà phải chú ý từng cái diển biến nhỏ như ngứa sưng , mờ mắt…, Y tá nhiệt tình cứ 1/2 giờ thì vào hỏi. Thì ra dù cùng nhóm nhưng vẫn là vật thể lạ vào người.

Lại rút máu thử,bs tim mời 2 bs tiêu hóa xuống cùng hội chẩn, và ra quyết định nội soi lúc đó khỏang 8h tối may con bé nhà nói y tá đã cho ăn lúc 16h. Bs tim mạch kêu trời vì ăn chưa tiêu kg nội soi được.Lại chờ tới 10h đêm, tiếp tục lấy máu thử xem bịt máu vào có chịu hòa hợp với máu trong thân kg.Ở đây mới thấy sự nhiệt tinh, cực cùa bs-ytá. Phải hẹn phòng nội soi 10h.
Lên đường đi nội soi trong đêm,2 người nhà cùng ytá bs theo dỏi . Qua nhiều đoạn hành lang rồi tới thang máy , lên lầu ba (gặp lúc BV đang sửa chửa nên phải chờ bs nội soi mở khóa cửa ngăn khu vực).Không ngờ tôi lại làm phiền thêm một ytá 1 kỷ thuật viên, 1 bs chuyên nội soi.Có thể nói nội soi là cảm giác không dễ chịu và chắc kg quen được, nó cứ muốn ọc ra (dễ gây tràn phổi khi nhiều thức ăn). Qua hình ảnh họ thắc mắc sao kg thấy vết thương và có nhiều giun. Rồi tất cả cười ồ > sợi mì ăn chiều chưa tiêu,bs chính phải trực tiếp cẩm dung cụ soi và cho nước để đẩy thức ăn > ổ loét hiện ra và thêm một cái ở vị trí ẩn > đây là nguyên nhân gây máu rỉ rã thoát đi.Y tá và người thân lại đưa về khoa.Tội nghiệp bs săn sóc ở lại chờ kết quả cùng với mời bs tiêu hóa hội chẩn. Lại tiếp nhận thêm một bịt máu nữa.

Bà xã & con gái dù có cái ghế bố thuê nhưng kg ngủ được vì lại canh máu nhận mới.4h sáng hôm sau lại một quy trình lấy máu thừ để xem có dung nạp tốt kg và mức độ máu tăng bao nhiêu.

Bây giờ mới biết đã qua được giai đoạn sinh tử .Nếu vào trể thì sẽ kg kịp! Dầu có vào máu, trể thì cơ thể cũng kg tiếp nhân! Vào 2 bịt mà mới bớt trắng dù đã có chút sinh khí > xây xẩm và mệt kg do nhồi máu cơ tim. Do mất máu, chỉ số xuống thấp dưới mức an toàn trung bình quá nhiều
5h bs ghé thăm và bảo cho thêm bịt thứ ba, sáng sẽ chuyển khoa nội tiêu hóa.Khi nghe khoa tiêu hóa thì tôi và bà xã thấy trước khung cảnh đen tối. Bv luôn có 2 khoa quá tải : tiêu hóa & hô hấp ( hô hấp thì mình & bà xã đã biết , Khủng! )

8h sang ngày thứ ba ( nhập viện chiếu thứ hai) tay còn bịt máu nhưng được chuyển khoa > y như vượt quá đoán .Dọc hai vách hành lang là 2 dãy banca đầy người, xe phải lách qua lại mới tới khoa nội tiêu hóa. Nằm đợi ngoài sát cửa khoa ôi thôi BN, người nuôi, sv thực tập chen lấn nhau để đi, đứng.Nhờ có bịt máu nên vợ chỉ phải trả lời vài câu hỏi của của 1 nữ thực tập sinh. Còn thì cả đám bu vào một mục tiêu rồi hỏi, sờ nắn ồn ào khác gì cái chợ.SV hỏi để có kinh nghiệm ghi chép cho kiến thức > điều này là tự nhiên thui nếu các cô cậu bs tương lại cùng lắng nghe bạn mình hỏi và câu hỏi kế kg y chang câu trước, rồi lại sờ nắn ông bị sơ gan bụng to đến nổi ổng hét la lên!! Điều tệ nhất là quí vị đó cười đùa, bàn chuyện trên trời dưới đất như đang ở quán cóc vĩa hè! 20phút sau bị đưa vào phòng với cái giường 0,8m mà 2 bn, nóng bá thở phải tháo bớt nút áo cho đở, may nhờ anh cùng giường khỏe đã mang ghế bố ra cầu thang nghỉ . Lại đám SV khác tụ tập vào phòng nơi sát cửa cười đùa chuyện trò giống như BV là nơi chúng là ông chủ và bệnh nhân là những xác bất đông nghe và nhìn ,ôi ý thức người làm nghề y mà như vậy thì xuất ra các bs kiểu gì !!! ytá thì như con thoi chạy kg ngừng nghỉ,bs mãi khi vào phòng mới thấy xuất hiên ( mổi dảy trong phg do một bs chịu chính > xui gặp anh bs giọng tro trẹ hỏi sơ sơ rồi đi !! May là thằng rễ lo đã nhờ bs trong khoa nội tiêu hóa bạn nó ghé qua hỏi kỷ hơn và thêm câu hy vọng * ở phòng dịch vụ kg* > nhưng nào có ngay.

Tội và thương nhất bà xã khi vào chuyểntôi vào phòng bệnh nhưng sau mọi người nên chỉ có đứng chịu trận mà thôi > điều đáng sợ nhất kg cho mình mà lo cho người nuôi, người thỉnh thoảng bị rối loạn tiền đình và sức khỏe cũng no super!

Sau khi lấy bịt máu cạn xong, bên này kg thử lại máu như TMCT.Rảnh tay có dịp quan sát chung quanh > phòng 9 giường , mổi đầu giường người nhà thêm một quạt bàn (may mà ổ cấm điện có ở mổi giường) nhân đôi là 18 bn chưa kể kèm người nuôi bệnh ! Ở phg này có nhiều bn ra vô như cơm bửa vì bệnh tụy,xơ gan, ….Như vậy là có 4 phòng như nhau 2 dành cho nữ , 2 dành cho nam. Còn hành lang hai bên vách nữa. Để đi vệ sinh & sinh hoạt rửa giặt thì xuống cuối dãy có được 2 phg VS 2 phg tắm rửa > dù có ghi nam nử nhưng khi đứng chờ có chị bảo chú cứ vào phg nử kg sao có con canh kg ai cằn nhằn đâu. Quá tải ! Rác thải nằm chất đống ở một góc : nhìn phải nghỉ ngay đến sự cực nhọc của người vệ sinh.Ytá thì như con thoi chạy từ giường này qua giường kia > mới thấy họ nếu có quạo quọ cũng đáng thông cảm.

Con gái đi làm xong thay cho vợ về nhà hy vọng ngủ được chút nào hay chút ấy chớ tình trạng này người nuôi quỵ luôn!!! Thằng rễ nghe tin lật đật viện trợ nào trưởng phg điều hành cùng BS quen, gợi ý ưu tiên phòng dịch vụ khi có bn về ( BV này cho làm thủ tục xuất viện 16h chiều, số người đăng ký phg dịch vụ thì đông)16h30 chưa có tin gì mới. Hồi hộp kg biết có được chổ kg > ytá điều dưởng đăng ký phòng cho các bn trước rồi.

17h một cô điều dưởng lại hỏi nhỏ phải tên… kg và kêu tôi và người nhà đem đồ theo . Bravo,thoát rồi chắc được phòng dịch vụ rồi.Con gái dìu ba đến một phòng đối diện khoa.Tò mò nhìn vào , à còn một giường trống , ủa sao ở đây mọi giường đều có truyền dịch, có giường có bình thở oxy .( Nói rỏ thêm tôi kg thích làm phiền ai ngay cả người thân nên ráng lết đi là chính cả vào vs) . Điều dưởng giao cho con tấm drap và chỉ giường.
Thiên đường so với địa ngục hiện ra rùi > máy lạnh phà phà, phòng y như kia mà chỉ có 6 giường, có toilette tắm rửa bên trong..Không đùa khi so sánh thái quá, có ở hoàn cảnh mới nhận ra cái cảm giác thiên đường cỏn con hiện tại. Dù rằng chung quanh toàn là bn nặng với dây nhợ. Báo kết quả cho vợ & thằng rể vì kg nhờ nó thì người bệnh chưa hết lại thêm bệnh người nuôi > hơn nữa từ 8h30 sáng tới 5h chiều kg có một viên thuốc trừ anh BS tro trẹ hỏi cho có!!!

Vào nơi giường số 9 phg 310 xong là 15ph sau được cho một nước biển ,một đạm. Một bs lại hỏi thăm > ồ chử duyên hiện ra vì anh này là người cùng hội chẩn bs tim , vui vẽ nhận câu: cháu đã gặp chú ở khoa tim can thiệp, vui vì tôi nhận ra duyên lẫn nhau (anh bs này chịu trách nhiệm bệnh tôi đến ngày ra viện ). Từ đây lại rút máu thử đo huyết áp… và lại thuốc uống.Bà xã vào thay con gái vì nó còn 2 đứa con hôm qua thằng chồng nó phải thủ, chỉ huy 2 siêu quậy ,Đêm qua ở lại cùng ba mẹ rùi.

Quan sát bn cùng phòng > cách 1 giường có một bà cụ mà người chăm sóc là người thuê nuôi ,bà có cái tuổi bằng tuổi mẹ mình mà mẹ thì pass away lâu rồi. Người nhà chiều mới vô, Chỉ riêng bà cụ đã cho tôi thấy tiền bạc dù có cũng kg bao giờ đạt như ý 100% chỉ có tình thương gia đình mới chăm sóc từ chút.Bs chửa bệnh cho bà đôi lúc phải cáu gắt chị thuê nuôi vì kg cho bà uống nước, sửa chỉ vì sợ bà nôn! Bà phải năn nỉ bs cho uống.Tới khi tôi về thì bà trở nặng thêm vì thở bị nghẹn đờm ,phải đặt ống chuyền thức ăn ,thở áp lực…Nhưng người chung quanh bảo bà khá hơn so với khi vào.

Nhìn bà cụ , tôi nghỉ ngay đến chử Thọ > thọ mà minh mẩn, ăn uống được, đi lại được mới thực sự hưởng thọ.Trong khi bà đã có tình trang chục năm như thế theo lời con trai bà! Tôi đã từng nghĩ ,xin đến già , bệnh đừng nằm một chổ, hành xác thêm, cực cho gia đình ảnh hưởng đến sinh hoạt chung và đến một lúc nào đó dù thương gia đình cũng phải có chút bực bội dễ tổn thương lẫn nhau > giờ chứng kiến đúng là Khổ trong Thọ.

Giường kế bên lại là một ông từ Long Khánh xuống.Được cái có con cái làm Sgn, bà vợ chăm sóc mang theo lủ khủ vật dung để lo cho chồng. Ông này có lẻ ở giai đọan nặng của gan vì bụng trông to đáng sợ , dịch truyền thuốc truyền liên tuc, có lẻ qua giai đoạn hiểm nghèo nên ăn lại chút ít, và về trước mình 1 ngày. Trước khi về 3 bs cùng phối hợp để chọc kim vào bụng rút nước ra 1lít rưởi cho nhẹ bụng để về. Câu * còn nước còn tát* ở những trường hợp này rõ nhất khi gia đình có điều kiện và tình thương.

Kể chuyện này , trong cáí nhìn xung quanh kg theo thứ tự, chỉ ghi nhận và nghĩ , nay tiếp nhân vật chính.

Tối hai ông bà đều ngủ ngon mặc cho chung quanh nào là tiếng thở dốc ,ho, ói…có lẽ nhờ cả ngày hôm qua kg ngủ, căng thẳng. 4h sáng ngày thứ tư,được kêu dậy lấy máu, đo nhịp tim, đo nhiệt kế… 5h thì y công phát đồ bệnh, drap mới. Chu kỳ những ngày sau y như vậy. Do ngủ ngon nên kg hay trong đêm các ytá trực luôn hoạt động > có bn cần uống thuốc, có bn cần lấy chai truyền dịch hết thay chai khác, có người nhà gọi vì bn diển tiến xấu!!! Thế mới biết, đội ngủ này vô cùng cực , chỉ có lòng yêu nghề, quen việc, nhiệt quyết mới đảm đương nổi.Bravo.

6h sáng, chính thức truyền chai đạm ờ khoa này.7h30 bs phó khoa ghé thăm trước phg này > phòng dịch vụ có nhiều bệnh nặng.Sau khi thăm khám các bn củ thì tới tôi, hỏi khá kỷ anh chàng bs có duyên từ đầu cầm xấp bệnh án đưa trong đó có kết quả máu? > xin thêm cho một đơn vị máu nữa cùng dặn dò làm thêm…Lúc này bà xã về con gái thay. Chai dịch vừa hết tiếp tục đi siêu âm thận > lại được ngồi xe đẩy từ lầu 2 xuống đất. Thoáng nghe chỉ có mấy nan nhỏ , cái này sống chung với nó thui , không sao.
Xong người nhà đẩy về vì ytá bận. Vừa ngả lưng thêm chai dịch truyền cắm vào , chịu trận một tay. Nay nói rõ hơn khi truyền có nhờ cô ytá thay kim truyền chổ khác vì tay trái truyền cũ đau nhức quá, sưng. Kim truyền này coi như để lại trên tay bn cho đến hết truyền thì thui.Nữa chừng lại đi siêu âm tim.Ytá bảo kg sao lại khóa valve , rút ống , thế là lên xe đẩy ra chổ thang máy chờ > cùng lúc có 3 bn làm siêu âm tim ytá ôm hồ sơ phải hốt bn từ các phg khác nhau. Giờ tương đối khỏe nên quan sát qua các khoa khác bn cũng quá tải có lẻ vì là Bv cấp1 nơi tiếp nhận thêm bn các tỉnh miền đông.
Xuống chờ ngoài phg siêu âm, thấy ngay niềm vui > con gái bảo con chạy đây chút: thì ra nó đẩy tiếp gia đình 1 bn làm xét nghiệm nằm trên giường mà kg có y công đẩy tiếp lên dốc. Cái guồng máy y công ytá, bs chạy như con thoi ở bv này nên quên bn là phải. Làm xg ra, thấy một bà ngồi xe lăn , đã làm siêu âm tim trước , vẫn còn ngồi chờ thì ra kg người nhà và cô ytá vội về khoa nên quên luôn. Con gái định đưa mình lên rồi xuống đem bà lên , may thay thấy một cô teen đang chờ thang máy, nó theo bản năng đã mở lời nhờ và cô ấy nhận lời đẩy bà lên, vì thang máy đông, tôi phải chuyến sau, lên cô bé đó đã đứng chở và cùng đẩy về khoa. > Xem ra thêm 1 niềm vui vì trong hoàn cãnh này dù lạ hay quen người ta luôn đối sử tốt với nhau.

Tiếp tục truyền dịch thì được tăng cường thêm bit máu , ở đây nói thêm truyền máu mà cùng với dịch nó lưu thông dễ vì máu loảng ra hay sao mà tay kg nhức, bịt hai và ba kg có nhức chổ kim truyền . Máu đúng là thứ hiếm phải từ khoa yêu cầu qua nhiều cấp xét duyệt. Đang truyền phải thay dây vì nó ngắt khoảng có chân không, gia đình biết nên kêu ytá thay ngay. Thế là xong thêm ngày, lại thuốc, lại thử máu lại.

Nay nói tiếp 2 giường bệnh đối diện , một trẻ một già. Cả hai đều liên quan với gan, anh trẻ thì tỉnh táo hơn , ngưới nhà có cho ăn uống kg thấy nôn cũng dịch đạm thuốc truyền liên tục trừ tối, anh này về cùng ngày nhưng thật ra mình kg hy vong cho anh vì bụng khá lớn da xanh vàng cả, có lẻ vào bv cho qua cơn đau đớn là chính. Ông già thì có cô con gái chăm sóc ban ngày là chính tối thì tạm ổn có cậu rễ thay dòm chừng. Ông ăn vào kg chịu thì nôn hoặc ho liên tục , nằm riết hay do bệnh nên bị bí tiểu tiện phải kêu ytá sử lý, trên cũng mang dây nhợ truyền liên tục > nhìn thấy sự bấp bênh vô thường, biết đâu thay đổi bởi một hơi thở mà thôi.

Bà cùng dãy sát cửa, lớn tuổi được em gái nuôi , cũng bị xuất huyết dạ dày do lũng bao tử vì bị Hp bao tử > người nhà sẽ phải làm xét nghiệm tất theo lời dặn của bs. Mổ nội soi khâu lại , có lẻ nhờ chị em thương nhau mà bà là người được tiếp tế đố nhiều > người bảo ăn này , người ép ăn kia . Vui cái là bao tử mổ thì chỉ ăn cháo lạnh mà thui.Bà có 2 ông con thay nhau thăm ( 3-4 đứa con gì đó) hai thái cực, một mua đồ ăn cho mẹ theo yêu cầu của bà mà bất cần lời dặn bs, anh này tiền bạc phân chia lo viện phi rỏ ràng bô bô nói ai cũng nghe. Anh kia thì điềm đạm ít nói, kệ anh nói gì nói chờ anh kia về mới cằn nhằn bà mẹ: ăn cho chết, nó nói gì kệ nó lo hết bệnh rồi về ăn sau , hốt đồ ăn kia cho vào thùng rác! Nghe nhìn cũng vui , hai chàng gọi nhau bằng mày tao. Bà này ra trước tôi một ngày.

Bảo tôi nhiều chuyện, tò mò hay ông tám cũng chả sao , thử hỏi bốn bên là bn nặng, trần nhìn toàn là chai dịch truyền , với đầu óc minh mẩn, kg nhân ra sinh hoạt chung quanh mới là lạ.

Ngày thứ năm, được cô phó khoa hỏi han xem y bạ biết đầu gối đau do sưng , kê cho môt tube voltagel thoa > đêm hôm trước nhức báo, cô ytá phải nhờ bs trực đêm ký cho một viên giảm đau, thuốc có tác dụng rõ mới ngủ được) và cho thêm 1 viên giống viên tối qua. Phải nói dạị dột cứ nghỉ tối sẻ cấp ai ngờ kg!! và cả ngày hôm sau kg luôn. dịch truyền tiếp tục kg còn đạm.Chân đau làm đi đứng khó khăn khi cần vào wc, xoay trở.( coi tên thuốc nhờ giữ vỏ mới biết thuốc theo toa và uống gây nghiện > à thuốc giảm đau cho người bị k gan…)

Ngày thứ sáu,sv thực tập ào ạt, các bs chăm sóc vội soạn từng xấp bệnh án (phòng bệnh ngang khoa nên dễ thấy). Một bs trung niên kèm 3 bs khoa vào. Theo thứ tự từng giường xem bệnh án và hỏi bn, chỉ thị và dạy cho các bs này > thì ra là thầy. Tới tôi, ông vui vẽ hỏi và bảo bs chửa trị ổn rồi sau khi xem sắc da và các thông số trong y bạ. Cái chân thì ông phán cho thuốc thoa, chưa có uống thuốc được vì bao tử > thế mới thấy khi bị xuất huyết bao tử thì ngay cả chửa trị các bệnh khác phải chào thua!!!

Truyền thêm chai dịch , thử lại máu mặc dù gsbs có nói máu lên từ từ lại tốt rùi. Con gái an tâm đi ăn sáng, 9h cô ytá báo giường số 7 về và quay qua nói * chú giường số 9 chiều về* > cảm giác nó nhẹ lòng làm sao, vui vì chắc chắn các thông số bệnh lý tạm ổn, vui vì về nhà , có nằm viện dù đang trong phòng dịch vụ thì cái mong ước về được nhà nó quyến rũ hơn tất cả.Vội fone cho vợ baó tin . Chân sưng đau nhiều thoa thuốc kg phê nhưng về rồi tính. Khá nan giải vì xe đẩy chỉ trong bv mà xe hơi thì kg chạy sát vào được > ngày thường chỉ trừ chủ nhật, trước luôn có bải giử xe gắn máy khủng, đi bộ không ổn vì đầu gối gây ra bỏ chân trái xuống nhức đi kg được , đành con gái gọi thằng anh trước 3h vào tiếp viện.

Rồi chai dịch được lấy ra kèm theo kim truyền dịch > ôi tay phải tự do rùi. Khó chịu lắm dù có truyền hay kg , lở đụng nó đau bởi vì có cây kimghim sẵn mạch máu mà. Vợ xin được kết quả siêu âm tim vì khoa tiêu hóa kg giử, thuộc thận thì kg cho, tim khi về mới biết tính tiền lại ghi vào khoa tim mạch can thiệp mà tính tiền , vui chưa, đâu đó rõ ràng. Cùng xin lại cái giấy thử máu cách đây hơn tháng theo khám định kỳ của tôi > bs tim lấy để so sánh chỉ số máu ( về xem lại cái thử máu họ cho đem về mới biết tôi sém thì die.)
15h30 gia đình quyết định 3 người mượn ycông đẩy ra cửa phòng khám bv vì ở đây tiện hơn , về trước , hai con hộ tốngvề , mẹ thì ở lại thanh toán viện phí và giấy xuất viện, giấy tái khám sau > 4h mới làm thủ tục xuất viện. Ráng lên ngồi sau xe thằng con rồi cũng về tới nhà và cũng mò được lên lầu nằm nghỉ > chân đau nhức dử dội nhưng đúng là hạnh phúc khi được về nhà. Mưa lớn đón tôi về lại nhà chăng ?

Tới hôm nay,đã tái khám lại sau bảy ngày nằm nhà uống thuốc bv cấp đem về, tk đúng là duyên vì nếu đúng ngày hẹn trước 2 ngày thì kg gặp được cô bs phó khoa đã nắm rõ bệnh lý mình.Cô còn nhớ rõ và đùa đi lộn tim mạch mới chịu vào khoa tôi đây. Tiếp tục nhận thuốc 2 tuần tái khám lại. Chân trái từ đó tới nay bớt sưng nên mới gõ được chuyện này và đã tập đi lại như robot được nên tin là sẽ trở lại thường.


Câu chuyện này viết lên chỉ là những chia sẽ:
Đừng bao giờ luôn nghỉ sức khỏe luôn ổn dù cho già hay nhỏ, đôi khi chớp mắt, lúc kg ngờ nhất lại đẩy mình vào cửa tử kg hay. Những tự biết về thuốc, y,bài thuốc chửa bệnh truyền miệng đều có thể dẩn nhập viện. Bao tử có triệu chứng lạ kg coi thường. bệnh Gout có dấu hiệu , lúc phát tác thì bạo liệt làm nằm một chổ.

Tiền nhiều như đại gia kg cần xem, nhưng nếu cuộc sống trung bình thì ngay cả có tiền trong túi cũng phải bó tay chịu trận ( chổ nằm nghỉ bênh,máu phải truyền kg mua bằng tiền, cũng như mối quan hệ đôi lúc vượt qua đồng tiền).
Trong tôi thì nhận ra cái nghiệp bệnh mà đúng thời điểm thì phải trả, kg né được và trả lâu hay mau là do lành thiện của bản thân mà ra. Sự tu tập và đức tin giúp cho tôi thấy được sự gia hộ rõ ràng thay vì tin vào điều may mắn ( kịp lúc, bs nhiệt tình, những trùng hợp trong các ngày trị bệnh > duyên đưa đẩy để mau hết và qua giai đoạn căng thẳng…)

Tuy nhiên, tự nhận có lẻ sự tu tập kg sâu nên trong cái đau kg thể hoàn thành một bài kinh hay có khá hơn được vài câu chú nhẩm thầm thôi, tinh thần luôn bị phân tán chi phối bởi cảnh vật âm thanh chung quanh. Đó là chưa phải gặp nan y đau đớn thì những lời khuyên tinh thần tập trung nghỉ đạo chắc chắn kg thực hiện được ( một bạn đệ tử thầy TNH thiền giỏi mà khi bị k rùi chỉ cười nói tôi, lúc đau chỉ nghỉ cầu mau die tập trung tinhthần gì nổi, giờ mới thấy rõ).Thấy giửa lý thuyết và thực hành đụng chuyện mới biết nào dễ.!!!

Nói chung,một việc xảy ra hẳn nó phải xảy ra, mọi duyên, nghiệp theo đó mà vận hành và nếu cho đó là hên, xui , may mằn là tùy cảm nhận của mổi người thôi.


File đính kèm Thumbnail(s)
   
THANK YOU
 


Chuyển nhanh:


Đang xem chủ đề này: 2 Khách

Liên hệ | Gốc Quê | Lên trên | Nội dung | Bản rút gọn | Tin RSS