Đánh giá chủ đề:
  • 0 Votes - 0 Average
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
THU THẬP từ MÙA COVID THÁNG 5/21
06-07-2021, 02:00 PM
Bài viết: #2
RE: THU THẬP từ MÙA COVID THÁNG 5/21
Khi Sài Gòn trở bệnh…

Sài Gòn, ngày giãn cách đầu tiên.

Dù lo lắng nhưng cả nhà vẫn vui vẻ, lên kế hoạch mua sắm đồ ăn, trang thiết bị tập thể dục để 2 tuần tới ở nhà sẽ không lãng phí. Mỗi người chọn một bộ phim, một cuốn sách, một liệu trình thể dục thể thao, detox hay một loạt các công thức mới để chinh phục. Dù lo lắng, nhưng ai cũng lạc quan và cố gắng thích nghi hết mức có thể với mùa giãn cách thứ 2 này.

Ngày giãn cách thứ 14.

Số ca bệnh vẫn tăng đều mỗi ngày. Ổ dịch Hội truyền giáo Phục hưng vừa dập thành công, lại liên tiếp những ổ dịch mới và chuỗi lây nhiễm không nguồn gốc ngoài cộng đồng. Những bộ phim đã xem gần hết, thực đơn ăn uống bắt đầu trở nên nhàm chán. Niềm vui lớn nhất mỗi ngày là được ra ngoài chạy bộ hoặc đạp xe hít thở khí trời. Mọi người đều hồi hộp nín thở chờ đợi, bởi cuối ngày hôm nay, Sài Gòn sẽ thông báo liệu có tiếp tục giãn cách hay không? Bầu không khí bắt đầu nặng nề hơn khi nghĩ đến những tuần sắp tới. Lòng trộm nghĩ về việc giãn cách theo chỉ thị 16 luôn cho rồi để chấm dứt dịch thật sớm, nhưng rồi lại chạnh lòng nghĩ đến những người lao động ngoài kia. Kỳ giãn cách của mình dễ chịu đến thế, nhưng còn họ thì phải sống thế nào nếu mọi thứ siết chặt hơn?

Ngày giãn cách thứ 30.

Ở nhà cả ngày cảm giác đầu óc như đóng băng. Phim hay đến đâu cũng không còn muốn xem, sách hay đến đâu cũng chẳng muốn đọc. Ngồi trước máy tính cố làm việc mà chẳng thể tập trung. Hôm nay, Sài Gòn tiếp tục là thành phố ghi nhận nhiều ca nhiễm nhất cả nước với 249 ca nhiễm. Đường phố vắng hơn cả Tết. Buổi tối quanh chung cư, cả con phố ở bình thường sầm uất là thế, nay vắng tanh không một bóng người. Cửa tiệm đóng hết, im lìm và buồn bã. Giữa con phố tối om, một xe bánh mì nhỏ vẫn cố gắng gượng mở cửa dù biết khách hôm nay sẽ chẳng có là bao. Đâu đó trước một tòa nhà, hai ba anh shipper và xe ôm công nghệ ngồi trong bóng tối, chờ đợi một tiếng báo có khách gọi. Lại buồn bã nghĩ mình có quyền gì mà được thấy buồn chán hay bí bách. Ở ngoài kia, người ta còn cùng quẫn hơn khi bị đại dịch xoay vần.

Sài Gòn những ngày này thật buồn. Mỗi ngày lại là những kỷ lục mới, những con số xô đổ kỷ lục cũ. 2000 ca, nhanh chóng là 3000, mới hôm trước 4000, chưa đầy 1 tuần con số đã là vượt 5000 và hôm nay đã thành là tâm dịch với số nhiềm nhất nước .

Nhưng những con số cũng chỉ là những con số, chúng chỉ là một sự báo cáo khô khan và bề ngoài. Khó khăn nằm trong những câu chuyện kể, trong nỗi lo lắng của người Sài Gòn khi bước ra đường, trong đôi mắt buồn bã của một người bán hàng rong. Dù có mạnh mẽ và kiên cường đến đâu, thì lúc này đây, Sài Gòn đang bị ốm. Sài Gòn đã trở thành tâm dịch lớn nhất trong thời điểm hiện tại. Người Sài Gòn hay dân tứ xứ sống ở Sài Gòn, đều cùng đang gồng mình chống chọi với những khó khăn mùa dịch. Người ít, người nhiều. Nhưng khó khăn đều là khó khăn, và rất nhiều nơi trong thành phố này, người ta thậm chí đang bế tắc cùng đường.

Với tất cả những tình cảm mến thương Sài Gòn đã dành cho đất nước, đây là lúc, cả đất nước nên hướng về Sài Gòn.
Đồng Tháp gửi đến Sài Gòn khoai lang tím, Vĩnh Long gửi về rau củ và gạo, Long An, Đà Lạt cũng gửi về những thùng nông sản tươi ngon, Quảng Bình gửi nửa tấn cá nục tươi đã được làm sạch và 20.000 suất ăn… Toàn những thức quà quê hương đơn giản nhưng đong đầy yêu thương đến thế!
Rồi thì những khoản đóng góp vật chất nho nhỏ cũng được gửi về. Có nơi thì 500 triệu, có nơi lại 1 tỷ đồng, Hải Phòng, Đà Nẵng gửi 10 tỷ. Đồng bào ở Quảng Nam gửi 2 tỷ, Quảng Ngãi gửi 1 tỷ… Miền Trung nhớ lắm những ngày bão lũ, người Sài Gòn cũng hò nhau quyên góp, ủng hộ cho “khúc ruột” của đất nước. Lúc khó khăn này, Sài Gòn cũng là khúc ruột, cả nước cùng xót, cùng thương, nên cũng cùng “tổng chi viện” dù ít dù nhiều.

Đầu đợt dịch thứ 4, khi Sài Gòn mới bước vào những ngày giãn cách đầu tiên, có một câu chuyện rất đẹp thế này. Ấy là ở quận 12, khi một tổ dân phố bị chăng dây phong tỏa, UBND đã gửi tặng 12 hộ dân trong đó, mỗi hộ một cây táo để trồng trong lúc giãn cách, chờ cây táo nở hoa. Nghe xong câu chuyện, thấy sao mà đúng là chỉ có ở Sài Gòn! Vừa tưng tửng, vừa đáng yêu, vừa lạc quan và mến thương đến thế. Lại nhớ đến câu thơ của Lưu Quang Vũ, thật là một câu thơ đẹp để chúng ta nhắc nhau về những điều tử tế vẫn đang âm thầm lan tỏa khắp thành phố này, dẫu là giữa trời nắng ấm hay mưa giông, giữa đời thường nhộn nhịp hay những ngày thật khó khăn:

“Nếu cuộc đời toàn chuyện xấu xa,

Tại sao cây táo lại nở hoa

Sao rãnh nước lại trong veo đến thế?”

Sài Gòn hãy cứ tin vào những cây táo nở hoa, hãy cứ mạnh mẽ kiên cường vượt qua cơn bão này. Khó khăn đến mấy, cả đất nước cũng sẽ cùng nhau trở thành bờ vai để Sài Gòn yên tâm dựa vào. Cơn ốm dù dài hay ngắn cũng sẽ qua đi, để lại một Sài Gòn nhộn nhịp, vui tươi và hào sảng như Sài Gòn vẫn luôn là, Sài Gòn nhé!
THANK YOU
 


Các bài viết trong chủ đề này
RE: THU THẬP từ MÙA COVID THÁNG 5/21 - dieuquang - 06-07-2021 02:00 PM

Chuyển nhanh:


Đang xem chủ đề này: 1 Khách

Liên hệ | Gốc Quê | Lên trên | Nội dung | Bản rút gọn | Tin RSS