Đánh giá chủ đề:
  • 0 Votes - 0 Average
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
Ký ức một thời con trè...
10-07-2012, 08:58 AM
Bài viết: #15
RE: Ký ức một thời con trè...
Nghe anh tư LAM ĐIỀN nhắc chuyện xe honda 67, em nhớ lúc ấy muốn mua đâu có ngay, mà phải cò măng cả tháng đó chứ, các chủ nhà vườn đều cò măng mua,cùng nhau qua Sadec đăng ký.
Khi papa đem xe honda 67 màu đen tuyền quá đẹp, tính anh em mình sao giống nhau quá, khi thấy papa dựng xe ko cất chìa khóa là lén lén đến bên xe bậc công tắc nhận cái này mở cái kia, thích nhất là bật mở đèn được xi nhal chớp chớp, mấy đứa em xúm lại nhìn thán phục, em đợi cho chúng nhìn mãi mê bóp kèn cái tin tin, làm tụi nó giật cả mình, papa rất thương con ko la chuyện ấy bao giờ. Để cho con biết đi ĐÓ ĐÂY trên xe mới, chiều khi làm vườn về, tất cả đã tắm rửa ăn cơm xong là papa chở 4 đứa ra chợ LONG THÀNH chơi, chỉ đi ra chơi thôi chứ ko có uống nước hay ăn hàng bánh gì đâu, nhưng các con rất thích, papa cũng ko uống café vì để dành tiền mướn ngta làm tiếp. Vậy mà đứa nào cũng thích đi xe này chỉ đợi papa mở công tác bóp kèn cái tin là Thế leo lên ngồi trước em ngồi sau ôm Tuấn, chị Yến ít đi hơn, hay do Em nhanh hơn nên leo lên xe mất rồi còn chỗ đâu đến chị Yến? Giờ nghĩ lại tội nghiệp chị Yến, làm chị cả nên việc giữ em, quét nhà, nấu cơm là phải làm hết. Khi 2 cvhị em tắm em nhìn hông chị chai nổi hột hột cả một lõm luôn, do giữ, ẩm em quá nhiều, em thì ko vì qua NGỌAI ở rồi, khi học mẫu giáo ngọai đưa ra Sadec học rồi vô học Trường TRƯƠNG VƯƠNG, hè mới về đâu có đứa nào chịu em giữ đâu, mà em làm biếng lắm đâu có thích giữ em. Nhớ lại ko hiểu sao em lại ma lanh dữ vậy, chắc tại học ở SADEC trường Tỉnh nên linh lợi hơn ở quê là vậy. Số là chơi trò chơi cò chẹp cùng con các BÁC nếu bị cháy nhà thua là phải chạy 2 vòng quanh chỗ chơi, chị Yến lo nấu cơm em nói em giữ Tuấn cho, rồi dặn chị nhớ lâu lâu ra xem em có thua gần bị phạt thì kêu vô nhà ngay để em khỏi phải nhảy cò cò chạy quanh sân vì chơi thua, dăn xong em để Tuấn ngồi chơi gần đó với mấy đứa nhỏ khác, em chơi nhảy cò chẹp, y như rằng khi gần thua là chị Yến kêu vô nhà bới cơm cho em ăn.
Papa quí xe lắm đi về là dựng chân xe lên lau vành xe láng cón luôn nha, trời mưa là trùm mền ko đi, chỉ đi xe đáp thôi. Lâu lâu chở cả nhà qua ngọai ở TÂN PHÚ TRUNG Châu Thành Đồng Tháp thăm bà già vợ và lấy le với bà chị vợ (dì ba Thuần) mấy dịp đó các em được mặt đồ tây mới đẹp lắm nha, Má mặc áo dài ngồi tréo ngoãy trông rất hách (dâu ông cả mà)
Nhắc đến xe đạp em nhớ lúc đó về nhà chơi thấy các anh chị chạy xe đạp ham lắm, thỏ thẻ với papa tập cho nhưng việc làm vườn đâu bao giờ về sớm cứ ráng làm cùng người ta cho xong việc nên về rất trễ, chỉ khi nào có chớp bóng các con yêu cầu chở đi mới sắp xếp về sớm hơn chút cũng đã 18g rồi.Em nhớ papa tập em đạp xe trên đường từ nhà BÁC TÁM PHỔ trở về nhà ÔNG NỘI, chỉ cách lái sao cho đừng ngã, giữ thăng bằng khi chạy, anh cũng biết cảm giác được tập lái xe đạp nó khó khăn như thế nào, cứ muốn ngã thôi, cứ nhấp cà nhắc cà nhắc được ài vòng là muốn ngã mất rồi nhưng vẫn thích chạy. Những hôm ko có papa bên cạnh vịn cho em đạp, nhưng em lại muốn tập bèn dẫn xe đạp ra sân trước nhà nội dưới gốc me tự tập cà nhắc cà nhắc té cái rầm, ko hiểu sao xe ko đứng để cho mình đạp được, đỡ lên cà nhắc tiếp, lại ngà, ko nói anh cũng biết chân bị bầm tím là cái chắc. Ngày nào cũng đem xe ra tập gần 10 ngày có kinh nghiệm hơn em bèn dắt xe tập ngòai đường cái từ nhà nội đến CẦU CỐNG, (anh Điền nói chuyện con ma cầu dông đó)vì đó là cây cầu nên em đắt xe lên thả dốc chạy xuống, nghĩ vậy sẽ mau biết chạy, mà thiệt đúng y chang khi thả xe xuống dốc mình lái được ít ngã hơn, nhưng kẹt cái là đường hay có xe chạy qua lại, lúc đó em đành cho xe lũi đăi vô bờ cỏ ko thôi người ta đụng làm sao, cứ vậy ngày này qua ngày khác cứ cà nhắc ngồi dười sườn xe chứ chưa được lên yên đâu, nhưng ko đau vì papa sợ con gái đau dích nên lót cho cái gối nhỏ thắc dây buộc vô sườn xe.
Chuyện tập xe cũng có nhiều kỉ niệm nhớ nhất là lúc tắm mới thấy hai bên đùi, mắc cá chân bị vết bầm hết bên nọ đến bên kia, đến khi ko còn vết bầm nữa là lúc em biết chạy xe đạp. Papa về sớm thấy em chạy xe ko ngã khen CON GÁI CỦA BA HAY THIỆT.

TÂM BẤT BIẾN GIỮA DÒNG ĐỜI VẠN BIẾN
THANK YOU
[-] Hoang Oanh được 2 thành viên cám ơn cho post này:
Tư Điền (10-07-2012 10:32 PM), dieuquang (16-12-2012 02:23 PM)
 


Các bài viết trong chủ đề này
RE: Ký ức một thời con trè... - Hoang Oanh - 10-07-2012 08:58 AM

Chuyển nhanh:


Đang xem chủ đề này: 1 Khách

Liên hệ | Gốc Quê | Lên trên | Nội dung | Bản rút gọn | Tin RSS