Đánh giá chủ đề:
  • 0 Votes - 0 Average
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
Rong chơi Đất Mũi theo đường Nam Sông Hậu (2)
27-10-2012, 10:02 PM
Bài viết: #4
RE: Rong chơi Đất Mũi theo đường Nam Sông Hậu (2)
Sau khi lấy lời khai ,Công an đưa chúng tôi về Trại giam Long Phú,bằng tắc ráng ! Một công an viên nói anh chịu khó cho còng tay,vì đây là nguyên tắc.Thật sự cho tới lúc này những Công an mà tôi gặp đều rất dễ thương!
Trại giam Long Phú có biệt danh là ‘nhà thiếc” bởi gồm toàn những dãy nhà bằng tôle trán kẽm, nắng tháng Tư làm tăng thêm cái nóng nhà tù.Vừa nhập trại tôi bị nhốt ngay vào buồng tối kích thước 2m x 3m, chung với 2 tù khác,ăn,ngủ, ỉa ,đái trong bô,tại chổ.Ổn định chỗ “ở” xong,tôi mới nhớ hồi nãy tại C.A. Xã,lúc viết bản tự khai tôi mới biết hôm nay là ngày 10 tháng 4 năm 1979 , ngày sinh nhật của vợ tôi.Ôi một sinh nhật đáng nhớ dù chẳng ngọt ngào chút nào.Và trong lúc bịn rịn đi vào buồng tối,tôi cũng đã quên một lời “Chúc Mừng Sinh Nhật”!
Từ hôm qua tới nay,mãi đối phó với tình hình “cụ thể”dồn dập đến,tôi như không “tự chủ” được mình;từ suy nghĩ đến hành động ,dường như điều bột phát .Bây giờ,mọi chuyện đã an bài ,không còn sự lựa chọn của một người “tự do”,duy nhất chỉ có “suy tư” là vượt qua được mọi giới hạn của không gian và lại có thời gian,nên tôi bắt đầu nghĩ đến nhiều điều.
Trước tiên là không biết vợ và con tôi thế nào,ngoài kia?
Đường về trường cũ thì coi như đã bít lại.Trước khi đi một ngày tôi đã bồi hồi lòng dạ trong phòng thí nghiệm SLTV thân yêu,mà tôi đã gằn bó trong suốt những năm làm G.n.v tại đó.Tôi lặng lẽ lau sạch từng cái máy,cái cân.Công việc này hàng ngày do Chú H. lao công đảm trách.Nhờ viện trợ của Nhật,có lẽ đây là phòng thí nghiệm có nhiều máy hiện đại nhất tại miền Nam vào thời đó,Infrared Gas analyzer,Atomic Absorption Spectrophotometer,hô hấp kế Warburg….giờ đây,đã vĩnh viễn rời xa.
Nỗi cay đắng sâu xa nhất bây giờ mới được dịp dậy lên.Trước đây,có bao giờ mình nghĩ sẽ bị ở tù đâu.Ăn trộm,ăn cướp,giết người,tham nhũng,hối lộ,thục két…..bị bắt vô đây thì đúng thôi.Còn mình,hôm nay phải rơi vào hoàn cảnh này thật chẳng biết ra sao? Sau một ngày đêm “rong chơi” vất vả….thì vào đây…quá mệt mõi,tui ngủ quên lúc nào không hay!
Đúng như tên gọi,buồng tối ,vào ban ngày cũng chỉ có chút ánh sáng từ cái lổ đinh trên nóc thiếc và cũng nhờ nó tôi “thấy” được “trời xanh” qua bóng mây bay ngược trên nền xi măng.Ban đêm thì chỉ một bóng đèn tròn từ đầu trại hắt sáng vào.Thật ra,trong này cần gì ánh sáng, bởi 10 phòng giam sắp thành 2 dãy đối diện ,đủ gần để có thể thông tin thời sự,ca vọng cổ,tân nhạc,…thậm chí kể chuyện chưởng Kim Dung cho nhau nghe ,để quên sầu chờ ngày hết án.Mỗi tuần một lần,được ra ngoài ao nước sau trại,tắm rửa,vệ sinh và hưởng chút nắng mặt trời.Tôi may mắn được vào phòng số 1,đầu dãy nên có vẻ thoáng và sáng sủa hơn, ở chung với 2 người nửa.
Hàng ngày, vào lúc 10h30 sáng và 4h30 chiều ,cửa buồng được hé mở để nhà bếp phát cơm. Chắc cũng được tư vấn bởi ai đó,nên Bà xã gửi vô liền một ca mủ,một muỗng để ăn cơm và một bô mủ để ỉa!(Xin thứ lỗi cho tui về cái sự thô lổ này,chẳng qua chỉ là nhằm “tả chân” thôi!)
He he,cái sự ỉa này cũng lắm gian nan cho …các bạn cùng phòng.Mình địt ( xin hiểu theo phương ngử miền Nam) mình hửi có khi còn “tự thấy thơm”, còn hửi của người khác thì chẳng thú vị chút nào.Nhưng trong cái phòng nhỏ xíu này thì biết tránh đâu? “I…i..ít..”một cái thì nó thúi rùm cả hủ! “T..e..ẹ..t” một cái thì thúi hoắc cả phòng,có khi còn lang cang tới phòng bên chỉ cách nhau bằng tấm thiếc mỏng thủng lổ chổ.Cho nên tự hạn chế sự địt là nghĩa vụ của các thành viên cùng phòng.Lỡ có mót quá thì cũng …từ…từ…từ… từ….Đó chỉ mới là…địt thôi. Bây giờ,tới sự ỉa thì đúng là …lớn chuyện.Đầu tiên một ai đó tuyên bố “lão gia” hửu sự.Hai thành viên còn lại quơ lấy cây quạt ,bò hoặc bước tới cửa buồng,thò mũi ra khe nhỏ,quạt lấy quạt để vào mặt.Còn đương sự thì đầu tiên là tháo mấy sợi dây thun,dở tấm nylon đậy miệng bô.Và một cái mùi bốc lên.Cái mùi này thì thiệt …không bút mực nào tả nổi,bởi nó được đậy kín từ cái hôm ra ngoài vệ sinh mỗi tuần.Ngày đầu thì tàm tạm,càng về sau thì càng …đậm đà.Của mình thì mình chịu,hai ông bạn còn lại cũng phải ráng chịu theo thôi.Giải pháp quạt và thò mũi ra khe cửa chỉ để giải quyết tình thế một phần nhỏ,phải kết hợp thêm …nín ..rồi ..thở,thở …rồi..nín…và …quen dần. Dẫu sao cũng là những kỷ niệm …đáng “iu”!

Khoảng 5 ngày sau khi vào phòng tối thì ,theo lịch,trại tui được ra tắm và đi vệ sinh.Đây là dịp để tù buồng tối mang bô đi đổ,rửa và tắm cho đả.Và đây cũng là dịp để tui được nhìn thấy vợ và thằng con trai.Chắc đã được biết trước nên tôi thấy bà xã bồng con đứng chờ ở phía xa,thằng con đưa tay vẫy vẫy.Xin lưu ý là tội phạm bị giam buồng tối không được tiếp xúc trực tiếp với ai ngoại trừ cán bộ quản giáo.Tôi nhìn mẹ con nó qua màn nước mắt!Sau một giờ,chúng tôi trở lại phòng giam.
Hai ngày sau,bổng có lệnh gọi tôi lên văn phòng.Tại đây tôi được gặp vợ con và biết được tin vui là bả được tha ,sẽ về sau khi làm thủ tục xong trong chốc nửa.Đặc biệt trại giam cũng trả lại cả tư trang mà trong biên bản tạm giử gọi là “khâu kim loại màu vàng”…,đây là trường hợp đặc biệt hiếm thấy.Dẩu sao tôi cũng cảm ơn Ông Trưởng trại,Chú ba Cơ .Riêng tôi thì được ra khỏi buồng tối,chuyển qua làm tạp dịch ở nhà bếp.Tôi biết đây chính là sự chiếu cố của Chính quyền địa phương đối với vợ chồng tôi.

Hàng ngày chúng ta đều thấy trời xanh trên cao.Cũng có khi ta khen đẹp vì đúng là có lúc trời xanh rất đẹp;nhưng tôi dám chắc quý vị không thể nào thấy nó đẹp như tôi thấy hôm nay,một cái đẹp bất ngờ đến muốn rơi nước mắt!
Trong tù, làm tạp dịch nơi nhà bếp là một ân huệ vì thong thả và có “cơm cháy”ăn!Hi hi,cơm cháy mở hành thì đúng là “bá cháy bò chét”!Thật ra đó là nơi tự do nhất đối với một người tù.Mỗi tuần 2 lần,tui được đi gánh trấu ở nhà máy xay lúa gần chợ Huyện.Đây là dịp để chúng tôi “ra dân” ngủ trưa thoải mái.Mỗi bận đi khoảng 5 người,mỗi người 2 cần xé bự.Trấu nhẹ nên chẳng cực nhọc gì.Gánh nước mới cực hơn vì nặng và xa.Đây là công việc hàng ngày của tui, nước được lấy tại hảng nước đá ở chợ,cách trại giam khoảng 500 thước.Mỗi ngày tui phải hoàn thành 10 “đôi nước”,đây là loại nước sạch,trong vắt lấy ở hảng nước đá.Hôm nào không đi gánh trấu thì tui đi gánh nước sớm.Hôm có gánh trấu thì gánh nước trể hơn ,tới chạng vạng mới xong.Tui thực sự thích công việc này vì ngày nào cũng được đi chợ thoải mái,thỉnh thoảng “nhín” chút tiền vợ để lại uống một ly cà phê.Thời này tù nhân chưa có áo sọc vẽ số nên cũng đở mặc cảm,dù rằng ai cũng biết mình là tù.Và cũng ngộ,tui chẳng thấy xấu hổ chút nào cũng như chưa thấy người nào tỏ vẻ khinh khi ,bởi có lẽ họ cũng biết cái anh chàng “thư sinh” này là tù “vượt biên”.
Gánh nước và gánh trấu được 2 tuần thì bà xã xuống.Một bà già người Khmer sống trước cỗng trại giam cho vợ tui ở tạm để hàng ngày nhìn Ông chồng gánh nước đi qua.Nói chơi cho vui chứ lúc này ,nhờ có bà xã khẩu phần ăn của tui cũng có cải thiện. Và sự hiện diện của Bả,trong hoàn cảnh này còn hơn “thuốc bổ” thượng hạng!Dù cách nhau qua cánh cỗng trại giam và lớp rào kẽm gai,nhưng ấm áp vô cùng!

Đến khoảng giửa tuần thứ 4 thì bất ngờ tôi lại được gọi lên văn phòng,Phó Bí Thư Huyện ủy,Anh Hai V. (sau này là Chủ tịch tỉnh Sóc Trăng) đang ngồi chờ gặp mặt.Sau khi thăm hỏi qua loa,anh đề nghị tôi về Huyện công tác,Anh nói: đây không phải là điều kiện để tôi tha Anh,vì lệnh tha tôi đã ký,anh có thể đồng ý hay không đồng ý cũng được.Chân tình như thế thì làm sao tôi từ chối được.
Hai ngày sau ,tức đúng tròn 30 ngày bị tù,tôi được phóng thích,thằng Hải em tôi cũng được thả.Tôi bàn giao lại hết đồ dùng cá nhân cho bạn tù.Mặc bộ đồ vợ vừa đem xuống.Đi một mạch,không được ngoái cổ lại trại giam,cho đến khi khuất mắt ở góc cua ….]
THANK YOU
[-] minhmong được 4 thành viên cám ơn cho post này:
dieuquang (29-10-2012 11:08 AM), Tư Điền (29-10-2012 07:57 PM), baothai (31-10-2012 01:34 AM), MyHang (07-11-2012 11:20 AM)
 


Các bài viết trong chủ đề này
RE: Rong chơi Đất Mũi theo đường Nam Sông Hậu (2) - minhmong - 27-10-2012 10:02 PM

Chuyển nhanh:


Đang xem chủ đề này: 2 Khách

Liên hệ | Gốc Quê | Lên trên | Nội dung | Bản rút gọn | Tin RSS